"Đi bưng chút đồ ăn ra đây cho chị." Giang Ninh Phiến không trông cậy anh ta thật sự sẽ gọi chị, chỉ mong anh ta làm một vài hành động thực tế. 
Cô đã đói hai ngày rồi. 
Nếu tiếp tục đói thì dễ bị mất nước. 
Cô Minh Thành nhảy dựng lên rồi chạy đi, bỗng dưng quay đầu, giọng ồm ồm hét lên một tiếng: "Chị Phiến." 
"..." 
Đúng là gọi thật, Giang Ninh Phiến có hơi bất ngờ. 
Đột nhiên cô phát hiện, Cô Minh Thành này cũng không phải rất đáng ghét, ít nhất dám cược dám thua dám chịu. So với Hạng Chí Viễn vui buồn thất thường, lấy oán báo ơn thì tốt hơn nhiều. 
Không bao lâu sau, Cô Minh Thành bưng rất nhiều đồ ăn ra cho cô, bê cả một cái bàn gỗ nhỏ đến trước mặt cô: "Ăn xong thì tiếp tục đánh với tôi." 
Hừ. 
Nhất định người phụ nữ này chỉ may mắn thôi. 
"Được." 
Giang Ninh Phiến không có ý kiến gì, dù sao cũng rảnh. 
Lúc chơi trò chơi, cô luôn coi kẻ địch thành Hạng Chí Viễn và An Vũ Dương. Một người độc chiếm cô, một người bán đứng cô, chơi vô cùng nhập tâm. 
Vì vậy... 
Cả một buổi chiều, Cô Minh Thành bị “giết” đến mức không còn cách nào khác. 
"Cô đúng là khá đặc biệt đấy." Đột nhiên Cô Minh Thành lẩm bẩm một câu.1 
"Có ý gì?" 
"Không có gì." Cô Minh Thành nhìn cô một cái rồi không nói gì nữa. 
Anh ta ở bên cậu Hạng nhiều năm, biết rõ cấm kỵ của cậu Hạng. 
Cậu Hạng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cung-sung-cua-hac-de/2559035/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.