Không có ai đáp lại cô.
Giang Ninh Phiến vừa buộc dây áo choàng tắm vừa ngẩng đầu nhìn lại: "Tình Tình…"
Trả lời cô không phải Tình Tình, mà là tiếng nước "Rào rào"...
Bóng người lớn như vậy ngồi trên ghế sô pha bằng da thật đưa lưng về phía cô.
Nội thất ở đây đều là loại tốt nhất, toàn bộ mua từ nhà máy thủ công Italy, toát ra mùi xa hoa lãng phí của xã hội thượng lưu.
Mà lúc này.
Sau ghế sô pha lộ ra đầu tóc ngắn khoan khoái nhẹ nhàng.
Tình Tình không cao thế này, cô ta sẽ bị ghế sô pha che lại, vả lại cũng không cắt tóc ngắn gọn gàng thế kia.
Đó là một người đàn ông.
Mà người có thể ra vào phòng nữ giúp việc thoải mái... Chỉ có một, là Hạng Chí Viễn!
Chạy!
Giang Ninh Phiến lập tức chạy ra cửa, hai tay cầm tay vịn cửa kim loại liều mạng lắc.
Cửa như mọc rễ không nhúc nhích.
Tính cách cô vẫn luôn bình tĩnh, nhưng hiện tại, sự sợ hãi không nói nên lời bò lên người cô, cô hận không thể dùng chân đạp cửa...
"Làn da cô rất trắng, chắc chắn cảm giác cũng không tệ."
Giọng nam lười biếng truyền đến từ đằng sau cô, mang theo cảm giác tán tỉnh ngả ngớn.
Giang Ninh Phiến giống như con chim nhỏ bị hoảng sợ, bỗng nhiên cô xoay người, lưng dán chặt vào cửa, hoảng sợ người đàn ông trên ghế sô pha.
Vẫn là khuôn mặt diêm dúa lẳng lơ kia.
Hạng Chí Viễn ngồi tùy ý dựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cung-sung-cua-hac-de/2558983/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.