Mộc Từ bĩu môi, khó chịu nói: “Phế vật đúng là phế vật, anh không tặng nổi Mộc Tuyết Nhi món quà sang trọng như thế, dựa vào đâu mà nghỉ ngờ Lý tổng?”
“Đúng thế, tôi thấy chắc chắn là Lý tổng vung tiền như rác, anh thấy bị đả kích chứ gì?”
Về lời Hứa Quân nói, mấy người Mộc gia căn bản là không ai tin. 'Thậm chí cả Mộc Tuyết Nhi, cũng cho rằng Hứa Quân đang ăn nói hàm hồ.
Nếu như Lý Thanh Hoa cầm đồ giả đến theo đuổi mình... thì anh ta cũng thật buồn cười quá đi.
Sau lưng Hứa Quân, Mộc Tuyết Nhi hạ giọng nói: “Hứa Quân, tôi chính là người phụ nữ ngu xuẩn mà anh nói, sao tôi không nhìn ra “trái tim tình yêu” này là đồ giả nhỉ? Anh tha cho Lý tổng đi, tôi phải đến công ty rồi.”
Hứa Quân không nhiều lời, thuận tay buông Lý Thanh Hoa ra.
Trong phòng họp có bật lửa và gạt tàn.
“Có phải đồ thật hay không, đốt thử là biết”
Hứa Quân ấn bật lửa, ngọn lửa nhắm ngay sợi dây chuyền gọi là “trái tim tình yêu” kia.
Mộc Tuyết Nhi lập tức nôn nóng: “Anh làm gì vậy? Nhỡ đâu đốt hỏng...” “Đúng đúng đúng, Hứa Quân, anh buông tha cho “trái tim tình yêu” của tôi đi” Lý Thanh Hoa cũng vội vàng hét lên.
Còn Mộc Từ bĩu môi, không cho là đúng nói: “Lý tổng, anh sợ cái gì? Vàng thật không sợ lửa cơ mài Đây...”
Nhưng lời Mộc Từ vừa nói xong, sợi dây chuyền “trái tim tình yêu” đó đã bắt đầu biến dạng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cuc-pham-cua-toi/3569378/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.