“Tôi còn sự lựa chọn nào khác ư?”
Mộc Tuyết Nhi chu môi, quay người lên lầu, đến đầu cầu thang, cô quay đầu lại, cười nói: “Nếu như tất cả giống những gì mà anh nói, tối nay, anh có thể lên
giường ngủi”
Nói xong, mặt Mộc Tuyết Nhi đỏ bừng vì xấu hổ còn Hứa Quân thì ngoác miệng cười toe toét.
Hơn 5 giờ chiều, Mộc Tuyết Nhi ra ngoài không lâu, Mộc lão phu nhân và một đám người Mộc gia đích thân đến trước cửa nhà Mộc Tuyết Nhi.
Vì Mộc gia, Mộc lão phu nhân không còn lựa chọn nào khác, bà chỉ có thể buông xuống sự kiêu ngạo.
Nhưng Mộc lão phu nhân vẫn giữ thân phận của mình, đến trước cửa xin lỗi nhưng đã tìm cho bản thân một vài lý do.
“Mẹ...sao mẹ lại đến đây?” Lâm Chi vừa tan làm, mời mấy người Mộc lão phu nhân vào nhà.
Lâm Chi kích động, hét vào mặt Hứa Quân: “Mắt mày để trên trán à? Không nhìn thấy bà đến à? Mau đi pha trà mời bà.”
“Không cần đâu...tôi nuốt không nổi trà cậu ta pha” Mộc lão phu nhân mặt lạnh như băng, kỳ quái nói: “Lâm Chi, sáng nay tôi có lòng tốt kêu Mộc Phong đi mời Tuyết Nhi về lại công ty. Nhưng con rể quý nhà cô lại đánh Mộc Phong... Tốt! Tốt lắm. Cô có thằng con rể tốt quá cơ.”
“Cái gì?”
Lâm Chỉ giật mình, cái tên phế vật ở rể này lại dám đánh Mộc Phong ư?
Hơn nữa Mộc Phong còn là đến mời Tuyết Nhi quay lại công ty làm việc. Chẳng lẽ nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cuc-pham-cua-toi/3569371/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.