“Nhị thiếu gia, cầu xin cậu chừa cho lão già này chút mặt mũi, về nhà cùng chúng tôi đi”
“Người tài của Hứa gia lúc này đang cạn kiệt, xin cậu nhất định phải trở về làm chủ đại cục”
“Lão già này quỳ cho cậu xem”
Một đám người quỳ xuống trước mặt Hứa Quân.
Còn Hứa Quấn mắt sáng như đuốc, trong ánh mắt không có chút tình cảm.
Anh đưa mắt nhìn ra xa, lành lạnh nói:
“Hai năm trước, ông nội tin vào lời gièm pha của anh hai đuổi tôi ra khỏi nhà, trên dưới Hứa gia có ai từng cầu xin giúp tôi chưa? Quản gia Lý, có phải ông quên rồi không? Ngày đó, chính tay ông đuổi tôi ra khỏi Hứa gia. Bây giờ nhân tài của Hứa gia cạn kiệt thì có liên quan gì đến tôi? Cút hết đi cho tôi.”
“Nhị thiếu gia...”
“Im miệng! Nếu không đừng trách tôi làm trái lệnh cấm của ông nội”
Nghe thấy lời này, mấy người quản gia Lý quay ra nhìn nhau, không dám tiến lên thêm bước nữa.
Dựa vào thực lực của nhị thiếu gia, anh ấy mà tức lên nháy mắt liền có thể lấy mạng bọn họ.
Khách sạn lớn ở Lệ thành, lão phu nhân Mộc gia tổ chức tiệc mừng thọ.
Khi Hứa Quân vừa xuất hiện, xung quanh liền truyền đến những tiếng xì xào.
“Vốn là ngày vui, tên phế vật này đến làm cái gì?”
“Tôi nói này Tuyết Nhi, có phải cậu cứ muốn bọn tôi phải khó chịu đúng không? Mau đuổi hắn đi đi”
“Ha ha, tên phế vật này có thể là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cuc-pham-cua-toi/3569360/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.