Lạc Khê cảm giác ngay cổ họng bị thứ gì đó chặn lại, nuốt không được nhổ cũng không xong, xong rồi, xong rồi, vì sao cô lại dây vào người đàn ông này chứ? Khẽ nâng môi cười gượng hai cái, chậm rì mở miệng:“Tôi nghĩ không đồng ý giao dịch này với ngài được rồi, kì thật hôm qua tôi không biết ngài là Lăng Thiên Hàn kia, tôi rất vinh hạnh như tôi không có lý do gì để bên cạnh ngài”
Chưa cần biết gì hết nhưng riêng thân phận địa vị tên tuổi của hắn thôi cũng đủ phiền phức rồi, thử nghĩ người nổi tiếng như hắn sẽ có bao nhiêu tay săn ảnh? người hâm mộ? Chỉ sợ cô vừa ra đường liền không có cơ hội sống sót về nhà đi? Fan của hắn không phải cô chưa biết, cô nhớ gần phòng trọ cô có cô gái lỡ miệng chê hắn già, buổi tối ra đường liền bị một đám người gần 6, 7 chục người chặn đường xúm lại đánh đến nỗi bại liệt toàn thân, bây giờ còn đang trong viện chưa ra kìa, cô còn trẻ thế này, không muốn cứ thế nằm yên một chỗ đâu., huống chi còn có cha cô nữa.
Lăng Thiên Hàn khẽ miết miết miệng ly thủy tinh, ánh mắt hắn lóe lên tia sáng rồi vụt tắt nhanh chóng, vẫn không tức giận thản nhiên nói:“ Nếu cô nghĩ có 5 vạn có nghĩa là cha cô được cứu thì cô sai rồi, ban đầ tôi cho cô tự nguyện lựa chọn, nhưng xem ra cô cứng đầu hơn tôi nghĩ, nên tôi nói luôn, cô chỉ có thể đồng ý, không có quyền từ chối lời nói của tôi”
Lạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cua-tong-giam-doc-lanh-khoc/92184/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.