Một đường đến khách sạn Bốn Mùa Lạc Khê không hé miệng nói nửa lời, vẫn ngay ngắn ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ, nhìn hàng cây xanh ướt rũ do cơn mưa vừa nãy, cô cảm thấy tâm tình tốt hơn không ít, nghĩ đến cha cô được phẫu thuật, cô nhịn không được nhếch khóe môi lên, ánh mắt nhiễm một tầng vui sướng.
Lăng Thiên Hàn mắt vẫn nhìn đằng trước, hai bàn tay to đan vào nhau trên bụng, bộ dáng mười phần nhàn nhã ung dung, khác hẳn với dáng vẻ căng thẳng của người bên cạnh, ngũ quan tinh tế không lộ ra một chút biểu cảm làm người ta không biết hăn đang vui hay đang buồn.
Không khí trong xe lâm vào im lặng đến nỗi trợ lý và Lạc Khê tê cả da đầu.
Tầm 20 phút sau chiếc xe dừng lại trước khách sạn sang trọng nhất trong thành phố A này, Lạc Khê vừa vươn tay mở cửa đằng sau đã nghe Lăng Thiên Hàn lạnh nhạt mở miệng:“ Ngồi lại”
Lạc Khê tưởng mình nghe nhầm, nhìn quanh rồi nhìn sang trợ lý, ngẩn người không biết hắn nói vậy có ý gì, đến roouf không xuống còn ngồi lại làm gì? Thấy trợ lý nháy nháy mắt cô vẫn là ngoan ngoan ngồi vào xe, đóng cửa lại, im lặng.
Lăng Thiên Hàn xoay người nhìn cô, hai hàng lông mày nhíu lại, chỉ vào bộ đồ của cô:“ Định đi vào như vậy?”
Lạc Khê lú này mới chú ý đến váy cô ướt nhẹp, nhăn nhúm lôi thôi, đúng là..., cô ngượng ngùng gãi đầu:“ Tôi không có đồ thay”
Trợ lý nhìn Lăng Thiên Hàn hướng mình quăng một ánh mắt lập tức hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cua-tong-giam-doc-lanh-khoc/92182/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.