Cố Lạc Y ngồi trên giường đưa đôi mắt to tròn nhìn thẳng vào Tần Ngạn Quân, ánh mắt đầy sự tức giận, khuôn mặt không che nổi sự mệt mỏi ban nãy.
" Anh cút đi cho em". Cố Lạc Y cầm chiếc gối ném về phía Tần Ngạn Quân đang ung dung ngồi phía trước nhìn mình.
Người gì đâu mà mạn thế không biết, vừa hành cô một trận xong giờ lại cười tươi như thế.
" Ngoan, anh thương". Tần Ngạn Quân không có sự tức giận nào đối với hành động đó của cô mà ngược lại trong mắt anh cô đang yêu vô cùng.
Tần Ngạn Quân đi lại kéo một cái nhẹ, cả thân thể mãnh mai của Cố Lạc Y liền ngã vào trong lòng mình. Anh yêu thương vuốt nhẹ mái tóc dài của cô khuôn mặt đầy sự thỏa mãn.
Khải Ngạn từ ngoài đi vào chiếc má phúng phính rất dễ thương. Cậu đi lại giường nhìn anh và cô đang ôm nhau sau đó mếu máo chẩy ngoài.
"Chú Phong ơi, Mami bị daddy đè rồi". Cậu bé vừa xong ra ngoài vừa hét lên, lúc này trong phòng Tần Ngạn Quân đã hiện lên 3 vạch đen.
- ---------------------------------------------------------
Bên ngoài Hạ Khải Phong bế Khải Ngạn rồi lắc đầu đi xuống dưới nhà để lại không gian riêng cho hai người kia ân ái. Mà đôi khi Hạ Khải Phong cũng tự Tần Ngạn Quân trước kia đâu rồi? Một người công chính liêm minh, sáng suốt, tàn độc đâu rồi?
Giờ chỉ còn lại một người xa lạ mà chính bản thân Hạ Khải Phong cũng chẳng biết là ai. Cuộc sống của cả anh và Tần Ngạn Quân đều vốn đang yên lành tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cua-ong-trum-au-my/1325018/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.