- --------2 năm sau-----------
- " Khải Ngạn". Cô đứng chống tay nhìn về cậu nhóc vừa 2 tuổi đang ngồi trên giường chơi đồ chơi điện tử kia.
- " Mami.... mami về rồi". Cậu nhóc khá bụ bẫm đáng yêu nghe cô gọi liền bỏ đồ chơi xuống đi lại chổ cô.
- " Con ở nhà có nhớ mami không?". Cô nhìn cậu nhóc trước mặt mình trong lòng ngập tràn sự hạnh phúc.
Cậu nhóc chỉ gật gật đầu rồi đưa tay đòi cô bế, cô cúi xuống bế cậu bé lên rồi hôn nhẹ và trán của cậu một cái rõ kêu.
- " Mami, hôm nay Thiên Thiên sẽ sang đây với con đấy". Cậu nhóc nói nhỏ với cô rồi tự nỡ nụ cười tươi rói.
- " Là chú Thiên". Cô nhẹ nhàng xoa đầu cậu bé rồi nói.
- " Là Thiên Thiên cơ". Cậu nhóc nghe cô nói vậy liền lắc đầu phản đối. Cái miệng nhỏ nhỏ xinh xinh chu lên trông rất đáng yêu.
- " Ngoan nào, không được gọi là Thiên Thiên mà phải gọi là chú Thiên". Cô nhìn cậu nhóc nói bằng chất giọng nghiêm túc khiến cho cậu bé dù không muốn cũng phải gật đầu thỏa thuận.
Thiên Thiên mà cậu bé nhắc đến chính là Lãnh Thiên chủ tịch của công ty giải trí Thiên Ca. Chính vào 2 năm trước nhờ anh ta đã cứu mẹ con cô nên cô mới có thể sống đến bây giờ. Còn cậu nhóc Khải Ngạn này chính là đứa bé năm đó, đứa con đáng thương của cô khi chưa kịp chào đời đã không thể gặp được cha của mình.
2 năm trôi qua thật nhanh, nhanh đến mức có lẽ mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cua-ong-trum-au-my/1324998/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.