Đinh Tiểu Vĩ không rõ mình ngủ bao lâu, trong lúc mơ mơ màng màng hắn có cảm giác ai đó chạm vào quần áo mình.
Cố gắng mở mắt ra liền thấy Giang Lộ vẫn còn sưng phù xuất hiện trước mặt, có vẻ là đang lấy chăn đắp cho hắn.
Giang Lộ phát hiện Đinh Tiểu Vĩ đang nhìn mình, khó chịu quay mặt đi chỗ khác.
Cô cũng biết bộ dạng hiện tại của mình ra sao, nếu không phải thật sự bất lực, cô sẽ không để cho bất kì ai nhìn thấy bộ dạng này của mình.
Đinh Tiểu Vĩ cũng có chút xấu hổ, chống tay ngồi dậy, "A, cô tỉnh rồi."
Giang Lộ sụt sịt, "Tiểu Vĩ, cảm ơn anh đã tới đây."
"Không có gì...... Thân thể cô còn chỗ nào không thoải mái không, có vấn đề gì cũng đừng cậy mạnh, cũng đừng ngại mất mặt, đến bệnh viện đi."
Giang Lộ lập tức lắc đầu, "Không, không đi được, không sao đâu, nghỉ ngơi vài ngày là ổn."Đinh Tiểu Vĩ thở dài, "Tôi làm chút đồ ăn cho cô." Hắn nhìn đồng hồ, chắc chắn muộn giờ đi làm rồi.
Hắn nhanh chóng nấu một chút thức ăn cho Giang Lộ, cố gắng ăn một ít rồi dặn, "Tôi phải về đi làm, cô, cô ở nhà đi, chờ tối tôi qua. Nhà cô cái gì cũng không có, đến tối tôi sẽ mua thức ăn cho cô."
Đôi mắt Giang Lộ phiếm hồng, nghẹn ngào đáp: "Tiểu Vĩ, cảm ơn anh."
"Được rồi, đừng nói cảm ơn. Tôi giúp cô không phải vì cô, mà vì Linh Linh." Đinh Tiểu Vĩ không nhìn biểu tình áy náy của cô, ba năm trước hắn đã nhìn nhiều lắm, cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-co-con-co-giuong-am/1495061/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.