Chu Cẩn Hành cắn răng đáp: "Anh, anh cố tình đúng không?"
"Cậu thích hiểu thế nào thì hiểu." Đinh Tiểu Vĩ xoay người ngồi ra mép giường, nhặt cái quần dưới đất lên xỏ vào, quay lưng về y nói: "Lúc tôi thật lòng muốn nói chuyện yêu đương, cậu không cho tôi cơ hội. Hiện tại tôi không nghĩ vậy, đừng nghĩ ai cũng nuông chiều cậu, chính cậu tự làm tự chịu."
Đinh Tiểu Vĩ dứt lời bỗng thấy lồng ngực đau đớn, có chút khó thở.
Cùng người kia lăn lộn trên giường, nhiều vấn đề bức thiết tưởng sắp quên đều đã quay trở lại.
Hắn còn nhớ rõ khi Chu Cẩn Hành đột nhiên biến mất, hắn phải nếm trải tư vị đau xé ruột gan thế nào, chỉ cần nghĩ đến chuyện không bao giờ được gặp lại nhau nữa, hắn lại rơi vào sợ hãi cùng tuyệt vọng. Không nghĩ tới không bao lâu sau người ta lại nghênh ngang xuất hiện trên TV, nói dăm ba câu rồi rút chi phiếu ra, phủi sạch quan hệ của hai người.
Thanh toán xong thì thôi, Đinh Tiểu Vĩ hắn cũng không phải không thể sống thiếu y, nhưng y dựa vào cái gì mà muốn đi thì đi muốn về thì về? Nghĩ mình ngu à nha. Kể cả hắn có ngu thật, cũng không thể giống con lừa cứ bị y dắt mũi được.
Nếu hỏi hiện tại còn tình cảm với Chu Cẩn Hành không, hắn không dám nói, cũng sẽ không biết nên nói thế nào. Nhưng có một điều chắc chắn là hắn đang rất không thoải mái, vì sao y cứ luôn giúp đỡ mình quá mức?
Sắc mặt Chu Cẩn Hành khó coi đến dọa người,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-co-con-co-giuong-am/1495058/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.