Năm mới Kỷ Hợi an lành nhé mọi người.
- -----
Đinh Tiểu Vĩ nhìn y đã thấy chán ghét, hắn không phản ứng lại, trợn trắng mắt vươn tay ra, "Đưa thằng bé đây."
Chu Tông Hiền hừ mũi một tiếng, "Anh là gì của nó?"
Đinh Tiểu Vĩ đáp: "Tôi không phải là gì của thằng bé cả, nhưng Chu Cẩn Hành giao phó thằng bé cho tôi vài ngày, chí ít bây giờ tôi cũng là người giám hộ tạm thời."
Chu Tông Hiền cười ha ha: "Người giám hộ tạm thời? Ha ha ha ha, thật thú vị mà, anh có biết đã bao nhiêu người phải ra tay chỉ để làm người giám hộ tạm thời cho nó không, anh chẳng làm gì mà cũng có sẵn, vui thật nha."
Ánh mắt Đinh Tiểu Vĩ tràn đầy sự đe dọa nhìn y, "Nhà các người tranh giành nhau tôi không xen vào, bây giờ cậu muốn thế nào đây? Nói rõ ra có phải hay hơn không?"
Chu Tông Hiền nhíu mày, "Tôi muốn thằng bé thì sao?"
"Nếu cậu muốn, trước tiên vượt qua tôi và con chó này trước, tôi đề xuất cậu nên lái xe một phát cán bẹp tôi đi, như vậy người ta còn tính cho tôi là tai nạn lao động, bất đắc dĩ phải bỏ rơi đứa trẻ, Chu Cẩn Hành trở về cũng không đổ tội lên đầu tôi."
Chu Tông Hiền cười châm chọc, "...... Thật không hiểu thằng ngu kia coi trọng anh chỗ nào......"
Trực giác Đinh Tiểu Vĩ cho biết y đang ám chỉ Chiêm Cập Vũ, nhưng hắn cũng không định hỏi lại.
Chu Tông Hiền hừ lạnh: "Yên tâm đi, tôi sẽ không ngang nhiên bắt người. Anh đại khái không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-co-con-co-giuong-am/1495051/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.