Từ chỗ của Chu Cẩn Hành về nhà, Đinh Tiểu vĩ phải đi mất khoảng hơn ba giờ.
Hắn cần chút thời gian tiêu hóa một bụng đầy lửa giận, hắn không nghĩ muốn mang thứ đó vào nhà mình.
Chuyện tới nước này, ngoài hối hận hắn cũng chẳng biết phải làm gì. Hắn hối hận về cuộc tình này nhiều lắm, nếu biết trước thì ngay lúc đầu đã không đưa Chu Cẩn Hành về nhà rồi.
Nếu không có Chu Cẩn Hành, có thể hắn sẽ sống khổ cực một chút, có lẽ hắn vẫn cứ lặng lẽ vượt qua nửa năm đó, để rồi mẹ hắn sẽ giới thiệu Dung Hoa, thực hiện ước mong tìm mẹ cho Linh Linh của hắn, sau đó sẽ bình yên sống qua ngày.
Hắn chỉ là một công dân bình thường, không đú nổi với mấy người giàu có, cho dù có thấy Chu Cẩn Hành trên TV hắn sẽ không quan tâm, kiên quyết không làm khó chính mình.
Về đến nhà đã tới giờ cơm tối, hắn bước lên tầng, đi qua phòng ở của Dung Gia, bỗng nghe bên trong truyền đến tiếng Dung Hoa vừa khóc vừa mắng.
Đinh Tiểu Vĩ kinh ngạc, vội vàng lấy chìa khóa mở cửa vào, bên trong Dung Hoa đang cầm chổi đánh Dung Gia.
"Này này, có chuyện gì thế." Đinh Tiểu Vĩ vừa nhìn liền đoán được là Dung Gia gây chuyện, thằng nhóc mặt đen sì đứng trước mặt mẹ nó không trốn tránh, cũng không chịu thua, vẻ mặt rất phản nghịch.
Dung Hoa thấy hắn đến liền không đánh nữa, quăng chổi xuống rồi gạt nước mắt.
Đinh Tiểu Vĩ nháy máy với Dung Gia ra hiệu vào phòng, thằng bé nhìn hắn một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-co-con-co-giuong-am/1495041/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.