“Sư phụ, loại vô dụng như Cuồng Phong, sao có thể so sánh với sư phụ được chứ? Con đang nghĩ Lý Thiệu Minh này tại sao lại kiêu ngạo như vậy, hóa ra là ôm chân Cuồng Phong. Thật không ngờ, hắn lại có quan hệ với người trong thế giới ngầm. Con nghe nói, Cuồng Phong này hình như cũng nằm trong danh sách truy nã của Biệt đội Thần Thánh đúng không? Chỉ là Cuồng Phong chưa từng giết người, mới làm vài vụ tống tiền đám người giàu có mà thôi, Biệt đội Thần Thánh nhất thời vẫn chưa động đến hắn. Nếu Biệt đội Thần Thánh thật sự động đến Cuồng Phong thì Lý Thiệu Minh này sẽ lập tức trở nên vô giá trị nhỉ?”, Hàn Bân cười khẩy và nói.
“Chính xác”, Thanh Phong khẽ cười, nhìn Hàn Bân lộ ra ánh mắt đầy ẩn ý.
“Minh chủ võ lâm, Nam Bắc Song Tôn, mười hai thần chủ Hoàng Kim, mỗi người là bá chủ một phương. Con phải nhớ kỹ, tỉnh Liêu này, sư phụ mới là hoàng đế thật sự. Một tay che trời, hô mưa gọi gió. Chỉ cần con trung thành với sư phụ thì sư phụ nhất định không đối xử tệ với con”, Thanh Phong cười đắc ý, cất bước đi đến nơi tổ chức buổi đấu giá sâu trong đại sảnh, bóng dáng dần biến mất trước mặt Hàn Bân.
Thần Cấp cấp trung có thể chuyển động trong nháy mắt.
Bây giờ Thanh Phong đã là cao thủ Thần Cấp cấp cao.
Nhìn hướng Thanh Phong dần biến mất, lòng trung thành của Hàn Bân với ông ta càng được củng cố.
Lý Thiệu Minh, mày thật may mắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-canh-sat-cool-ngau-cua-toi/2730224/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.