Mất mặt quá…
Lý Thiệu Minh hóa đá mất ba giây, sau đó anh đưa tay về, lấy tay phủi bộ âu phục, thấy tất cả mọi người trong đại sảnh đều nhìn mình, khuôn mặt dầnđỏ ửng lên.
Hàn Bân không hề nhìn anh, giờ phút này trong mắt hắn chỉ có Hiên Tịnh Vũ. Hắn nắm lấy bàn tay phải trắng nõn của cô, chăm chú nhìn cô rồi nói: “Đã ba tháng rồi anh không gặp em, em gầy quá”.
“Tôi vẫn khỏe…”, Hiên Tịnh Vũ lạnh lùng nhìn Lý Thiệu Minh trước mặt, khuôn mặt cô dần nở nụ cười.
“Do Tiểu Bình An làm em mệt sao, anh có thể chăm hộ em mà”, Hàn Bân rất thích Hiên Tịnh Vũ, lúc hắn nhìn cô, giọng điệu trầm lắng ân tình đến khó mà diễn tả nổi.
“Tiểu Bình An rất ngoan, con bé không làm tôi mệt mỏi gì hết”, Hiên Tịnh Vũ mỉm cười.
“Hay do đồn cảnh sát bận rộn quá? Tiểu Vũ, anh biết em thích làm cảnh sát, nhưng dù sao em cũng chỉ là một cô gái. Công việc ở đồn rất nguy hiểm và khổ cực, không phù hợp với em. Thật ra em cần tìm một người chồng phù hợp, để người đó chăm sóc em”, lời của Hàn Bân chan chứa cảm xúc.
“Ha ha…”, bị Hàn Bân nhìn chăm chú đầy tình cảm, Hiên Tịnh Vũ cười ngượng.
“Cô ấy có chồng rồi”.
Đột nhiên, Lý Thiệu Minh nhẹ nhàng gạt tay Hàn Bân đang nắm lấy tay Hiên Tịnh Vũ ra, anh xoay người nắm bàn tay mềm mại như nước của cô, đứng cùng chỗ với cô, ánh mắt lạnh như băng nhìn Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-canh-sat-cool-ngau-cua-toi/2730217/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.