Dù ngăn bởi lớp gỉ sắt bên ngoài, anh vẫn có thể cảm nhận được khí lạnh thấu xương từ bên trong toát ra, báu vật như vậy anh đã để lỡ một lần, trơ mắt nhìn kẻ thù không đội trời chung là Hàn Sương lấy đi.
Bây giờ anh cuối cùng cũng có cơ hội chạm vào báu vật trong thanh sắt gỉ này.
Lấy được báu vật này, sức chiến đấu của anh sẽ tăng gấp đôi. Nếu có được báu vật này từ sớm, chắc anh sẽ không bị kẻ thù bao vây rồi rơi vào cảnh khốn cùng đến thế.
Cầm hộp sắt gỉ trong tay, tay phải liên tục xoa nắn, Lý Thiệu Minh không khỏi bật cười, hơn nữa nụ cười còn hơi tà ác.
Thấy dáng vẻ Lý Thiệu Minh như đã có được báu vật vô giá, tất cả mọi người trong phòng VIP tỏ vẻ khó hiểu, thậm chí bị nụ cười gian xảo của anh làm cho lúng túng.
“Lý Thiệu Minh, trong thanh sắt gỉ này là báu vật gì vậy?”, Hiên Tịnh Vũ không nhịn nổi, khẽ cau mày hỏi.
“Đúng đó, cậu Lý, thanh sắt gỉ này thật sự cất giấu báu vật sao? Là thứ gì thế?”, Hàn Phúc Giả hỏi.
“Tạm thời không thể nói”, sau khi định thần lại, Lý Thiệu Minh nhận ra bản thân hơi thất lễ, anh lập tức thu lại nụ cười gian xảo, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Ông Hàn, thanh sắt gỉ này tôi mua, bây giờ tôi sẽ đưa tiền cho ông ngay”.
“Cậu Lý, bên trong thanh sắt gỉ này là báu vật gì? Có thể nói cho tôi biết không?”, Hàn Phúc Giả hỏi.
“Xin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-canh-sat-cool-ngau-cua-toi/2730213/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.