Sột soạt một tiếng, một xấp tiền giấy màu đỏ mới tinh xuất hiện trước mặt người nhà họ Hiên. Khi Lý Thiệu Minh mở bao tải ra, để mọi người nhìn thấy tiền xong, anh đổ thẳng tiền ra ngoài. Trước mặt mọi người, xấp tiền giấy màu đỏ chất đầy như núi.
Sau đó, Lý Thiệu Minh tiện tay ném bao tải đi, sắc mặt không biểu cảm nói với ông Hiên: “Đây là món quà thứ ba, năm triệu tiền mặt này, là để cảm ơn công ơn nuôi dưỡng của bố suốt mấy năm trời”.
“Phong Nhi, con lấy đâu nhiều tiền vậy?”, ánh mắt ông Hiên nhìn núi tiền nhỏ trước mắt mà khϊế͙p͙ sợ mãi không thôi.
Lý Phong bị người nhà họ Hiên xem thường, không phải vì gia cảnh của Lý Phong, mà là chê trách Lý Phong không có tinh thần cầu tiến. Nếu Lý Thiệu Minh muốn được mọi người coi trọng, anh chỉ cần làm việc chăm chỉ trước mắt bọn họ, thì mọi người còn chê anh nữa không?
Còn.
Tại sao phải cầu tiến? Vì phải kiếm tiền. Còn cầu tiến là quá trình, kiếm tiền mới là mục đích cuối cùng.
Nếu Lý Thiệu Minh chăm chỉ để mọi thấy anh nỗ lực thế nào, anh khổ cực ra sao, nhưng lại không kiếm được tiền, thì mọi người vẫn sẽ chê bai anh. Mọi người vẫn thấy anh là đồ phế vật vô dụng, dù cố gắng nhưng không kiếm nổi tiền. Cho nên, Lý Thiệu Minh muốn mọi người coi trọng, thì thực tế nhất là cầm tiền ra.
Anh cũng không thích chơi trò lừa bịp treo đầu dê bán thịt chó, anh chỉ muốn thoải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-canh-sat-cool-ngau-cua-toi/2730157/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.