" Đồ thần kinh "
Nhìn nét mặt đỏ bừng của cô khiến y không khỏi cười nhẹ hôn lên bờ vai trắng ngần của Đoản Ân Nhi có trời mới biết hắn đang muốn cô.. muốn cô đến phát điên
Tay y không an phận mà vuốt ve thân hình Ân Nhi khiến cô không khỏi giật mình mà đẩy tay y ra, không ngờ rằng y có sức lực mạnh đến vậy không phải là
nãy vừa mới chiếm đoạt cô xong sao, bây giờ lại muốn cô điên cuồng cùng y nữa.
Lãnh Thiên Khải vùi đầu vào phía sao tóc cô tham lam ngửi mùi hương trên cơ thể, tay y ôm chặt cái eo nhỏ của cô
" Tôi nhớ em, thật sự rất nhớ em "
Đoản Ân Nhi cũng không phản khán lại hành động của y, mặc cho y ôm,trong tim cảm thấy có thứ gì đó rất ấm áp, tưởng chừng sẽ không bao giờ có được, nhưng hôm nay y lại trở về..
" Đồ xấu xa.. anh tại sao không đi luôn đi còn trở về làm gì, tiểu Minh hiện giờ đang ở đâu tại sao anh lại phải giấu tôi "
Lãnh Thiên Khải hôn lên đôi môi của cô rồi quay sang lấy áo khoác của mình choàng qua vai cô, y thật tức giận khi cô ăn mặc táo bạo như vậy lại còn đi cũng với người đàn ông khác, khiến y sắp muốn giết chết cái tên chết tiệt đó
" Em xem trời lạnh như vậy mà em lại mặc như vậy, em chỉ được mặc cho tôi xem thôi "
Đoản Ân Nhi tức giận " Tôi đang hỏi anh Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cam/2859845/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.