" Tên đần này,... có cần hành hạ bản thân mình vậy không,.... Haizzzz bệnh vì tình là hết thuốc chữa "
Hơi thở của Lãnh Thiên Khải có chút yếu ớt.. do mất nhiều máu nên sắc mặt anh càng ngày càng kém, mặt dù y tá đã khuyên nên nghĩ ngơi nhưng y kiên quyết không chịu.
Đến hôm nay Tiểu Minh sắc mặt hồng hào hơn khiến tâm trạng của y rất vui, y cầm điện thoại gọi cho thuộc hạ
" Lão Đại, có chuyện gì sao "
" Tôi có việc giao cho anh " giọng nói y lạnh như băng pha lẫn chất của một người thủ lĩnh
" Được, Lão đại cứ nói "
" Theo dõi Thiên Tân, không để nó làm hại Ân Nhi rõ chưa "
" Vâng tôi biết rồi, Lão đại cứ yên tâm "
__________________
Trong suốt 4 tháng anh không ra mặt, mọi chuyện đã bắt đầu trở nên bế tắt
Đoản Ân Nhi tìm kiếm khắp nơi hỏi jack rất nhiều điều về tiểu Minh, nhưng chỉ vô ích, cô bắt đầu trách bản thân mình. Cô khóc rất nhiều, jack nhìn cô mà không cam lòng muốn nói cô biết... Nhưng nếu cô biết được cô sẽ phải trả một cái giá rất đắt....
Đường Ái Trân nhìn cô như vậy không an tâm nên đã dắt Tiểu Phong và Tiểu Ái gửi qua Pháp chơi cùng với ba mẹ cô, con cô ở lại chăm sóc Đoản Ân Nhi....
Hôm nay rất khác so với thường ngày Đoản Ân Nhi mua rất nhiều quần áo, trang sức đắt tiền, cô bắt đầu trở nên bí hiểm, ngồi trước gương Đoản Ân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cam/2859840/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.