Đoản Ân Nhi lúc này chuẩn bị lên phòng ngủ thì bị một cánh tay to lớn chặn lại khiến cô giật mình, ngước mắt lên nhìn anh, cô thiệc là muốn đá cho anh một cái...
" Lãnh Thiên Khải, anh có biết làm người khác hú hồn không "
Lãnh Thiên Khải cười nhẹ cuối xuống áp sát mặt cô đôi mắt anh nhìn thẳng vào mắt cô, tim anh không hiểu vì sao lại đập, cô cũng thế nhìn nhau một lúc, Lãnh Thiên Khải lấy tay nâng cằm cô lên môi anh bắt đầu hôn nhẹ lên đôi môi cô rồi ghé sát tay cô thì thầm vài điều gì đó...
" Ân Nhi, tối nay tôi ngủ cùng với em "
Đoản Ân Nhi nghe xong thì bỉu môi không muốn cho anh ngủ cùng mình
" Anh ngủ phòng tôi, tôi ra phòng khách "
" Nhất thiếc phải như vậy sao, chỉ là tôi nhớ mùi trên cơ thể em"
Đoản Ân Nhi đẩy anh ra chạy nhanh lên lầu không quên bỏ lại vài chữ
" Đừng có mơ nhé "
Lãnh Thiên Khải nhìn bóng lưng nhỏ bé của cô anh cười, anh hạnh phúc trong lòng bỗng ấm áp lạ thường
" Ân Nhi, tôi sẽ không để cho em phải rời xa tôi thêm một lần nào nữa đâu"
Chiếc điện thoại trong túi quần của anh reo Lãnh Thiên Khải lấy ra nhìn vào màn hình điện thoại Jack có việc gì mà gọi cho anh vào lúc này, Lãnh Thiên Khải ấn nút nghe từ đầu dây bên kia Jack nói với giọng gấp rút
" Khải khải cậu qua đây một chuyến, tiểu Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cam/2859836/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.