Triệu An Ninh thấy anh không để ý trong lòng lại lo lắng nên đã chạy lại phía Thừa Húc chắn cho hắn ta một đòn cây, vệ sĩ không để ý nên đã đánh vào cô.
Hoắc Liên Hàn thấy cô bị thương liền hoảng hốt chạy lại, nhìn vết thương mà đau lòng.
“Sao tự dưng lại chạy ra đỡ cho hắn làm gì? Có đau lắm không?"
“Em không sao, anh mau bảo bọn họ dừng lại đi!"
“Dừng lại đi!"
“Em lo hắn bị đánh chết vậy sao?"
“Không có, chỉ là em muốn biết nguyên nhân mẹ em mất thôi!"
Thừa Húc đứng dậy vẻ mặt không hề cảm kích cô nhưng khi nhìn thấy ánh mắt của anh thì đã vội cảm ơn cô và hẹn cô ngày mai sẽ đến công ty cô nói chuyện.
“Vậy hẹn anh ngày mai!"
Hoắc Liên Hàn đưa cô lên xe đến bệnh viện băng bó bó vết thương, vết thương cô chỉ xưng lên không có vấn đề gì.
Trên đường từ bệnh viện trợ về biệt thự Hoắc Liên Hàn không nói chuyện với cô im lặng như đang muốn chờ câu giải thích của cô vậy.
“Em xin lỗi!"
Anh không trả lời lặng im bầu không khí trong xe vô cùng ngột ngạt, anh vẫn bình thản lái xe không để ý đến cô.
“Nếu anh không nhận lời xin lỗi của em cũng không sao, em không muốn anh lo lắng nên mới bí mật đi gặp hắn!" Gương mặt cô buồn bã, giọt nước mắt đã rơi xuống má.
“Em có thể nói cho anh biết, anh có thể giúp em tìm hiểu, anh đâu đến mức không quan tâm em!"
“Không phải, em không muốn anh lo lắng!"
“Em làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cam-va-tong-tai-sung-vo/865338/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.