Gặp mặt Hứa Chí Quân xong thì anh về nhà. Ninh Hinh đang ngồi ở phòng khách, trên tay cầm đĩa táo đã gọt sẵn. Chẳng qua là lúc trước khi đi anh đã làm sẵn, để trong tủ lạnh cho cô, chỉ cần ngủ dậy và ăn thôi.
" Ông xã về rồi " Ninh Hinh nhìn anh, bây giờ cô chẳng khác gì một đứa trẻ ỷ lại vào anh.
Từ lúc mang thai đến giờ cô chỉ biết Mộ Viên Bách, chỉ cần anh xa mình một chút liền khóc toáng lên. Giống như một đứa trẻ lạc mất ba vậy.
Nên nhiều lúc đi làm Mộ Viên Bách cũng đưa cô đi cùng. Cả công ty đều chỉ biết im lặng, không ngờ có ngày bọn họ nhìn thấy sếp cưng chiều vợ mình đến như vậy.
Mộ Viên Bách tiến đến, anh lại càng thích cô ỷ vào mình như vậy. Chỉ muốn bảo vệ cô, thời gian trước cô chịu rất nhiều tổn thương mà.
Ninh Hinh thấy anh tiến đến, cô liền bỏ đĩa táo sang một bên. Sau đó liền vòng tay ra ôm lấy anh.
" Ông xã..." Ninh Hinh cọ cọ vào lòng Mộ Viên Bách.
" Sao đây? Em không khỏe chỗ nào sao?" Mộ Viên Bách hỏi.
Cô lắc đầu.
Mộ Viên Bách chỉ phì cười, không biết sau khi sinh tính tình Ninh Hinh thay đổi ra sao nữa đây.
Nhưng mà ra sao anh cũng luôn chấp nhận, chịu nhẫn nhịn cô là được tốt hết thôi.
...
Ngày hôm sau.
Mộ thị.
Thư kí Lâm nhìn những vết cắn còn trên tay Mộ Viên Bách hơi rợn người. Không nghĩ rằng thiếu phu nhân cắn anh đến thương tâm vậy mà Mộ Viên Bách vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cam-tong-tai-hay-yeu-di/655151/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.