" Cô đã câm rồi không cần diễn tả hành động thay lời nói đâu ".
" Cô nên nhớ, cô chẳng phải Mộ thiếu phu nhân đâu ".
Mộ Viên Bách chán ghét nói, anh liền xoay người rời đi.
Ninh Hinh đứng nắm chặt tay, mắt có chút buồn bã nhìn Mộ Viên Bách đang rời đi.
Phải rồi, anh nói đúng.
Ninh Hinh nhìn bữa sáng mình cất công nấu, cô cười chua chát.
Ninh Hinh cô là vậy, cả đời này ai cũng chán ghét.
...
Mộ Viên Bách không đến thẳng Mộ thị mà ghé sang một nhà hàng dùng bữa sách cùng Lục Thiên Tư - người bạn thân của mình.
Lục Thiên Tư kéo ghế ngồi xuống, nhìn Mộ Viên Bách đang hầm hực ở đó. Làm bạn với tên này bao năm, biết tính tình tên này khó chiều ra sao.
Lần này bị ép kết hôn với một cô vợ câm, có lẽ là rất giận.
" Sao rồi? Đêm qua thế nào?".
Lục Thiên Tư có ý tốt hỏi thăm.
" Cô ta ngồi trên giường tôi ".
Mộ Viên Bách khó chịu nói.
Lục Thiên Tư nghe đến đây liền hiểu, anh bật cười:" Mộ Viên Bách cậu quá sạch sẽ rồi đấy ".
" Dù sao cô gái đó cũng đã là vợ cậu, có chán ghét như vậy cũng không phải là cách " Lục Thiên Tư góp ý.
Mộ Viên Bách hầm hực đặt li nước xuống, tức giận nói:" Tại sao tôi phải kết hôn với một con câm chứ?".
" Nhìn thấy cô ta tôi liền thấy chướng mắt rồi ".
Mộ Viên Bách khó chịu nói.
Anh không thích cuộc hôn nhân sắp đặt này.
Mặc dù là bạn thân nhưng tính cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cam-tong-tai-hay-yeu-di/655080/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.