Chương trước
Chương sau
Chương 3655

Lúc trước, Tô Khiết thật lòng hy vọng Liễu Ảnh và Tư Đồ Không ở bên nhau, nhưng bây giờ, cô chỉ đứng về phía Liễu Ảnh mà thôi, Dù cả đời này Liễu Ảnh không lấy ai khác, cô cũng sẽ đứng phía sau cô ấy, làm hậu phương vững chắc cho cô ấy.

Liễu Ảnh khẽ mỉm cười với Tô Khiết, đưa chìa khóa xe cho cô, mua ly cà phê rồi đi ra ngoài một mình. Tô Khiết nhìn từ phía xa, quả nhiên Tư Đồ Không cũng đi theo, không xa không gần, từng bước từng bước theo sau.

Trời hôm nay rất nóng, Liễu Ảnh không che ô, bước đi lẻ loi. Dù cô biết Tư Đồ Không đi theo phía sau nhưng vẫn thong thả, ung dung.

Liễu Ảnh đi lang thang không có mục đích, chỉ muốn dụ Tư Đồ Không rời đi thôi, nên cứ men theo con đường đi mãi. Cô chú ý tới Tư Đồ Không, khi cô bước nhanh, Tư Đồ Không cũng bước nhanh theo, khi cô bước chậm lại, Tư Đồ Không cũng chậm lại, như cố tình phối hợp cất bước cùng cô vậy.

Liễu Ảnh cảm thấy nực cười, cô từng nghĩ hai người chậm rãi bước đi bên nhau, cùng ngắm cảnh là một chuyện rất lãng mạn. Bây giờ cô và Tư Đồ Không cùng đi, nhưng trong lòng lại chẳng hề vui vẻ, chỉ có đau thương. Sai người, sai thời điểm, không nên qua lại nhiều như vậy.

Tư Đồ Không đi theo phía sau, anh ta không ngờ vào một ngày nắng nôi thế này mà Liễu Ảnh lại đi một mình, cô đi xe tới, dẫn theo Tô Khiết, tới sân bay chắc hẳn để đón ai đó, bây giờ lại đi ra một mình, vì phát hiện ra anh ta sao? Thế nên mới cố ý đánh lạc hướng anh ta?

Tư Đồ Không cảm thấy xót xa, hóa ra, Liễu Ảnh không tin tưởng anh ta đến vậy. Thà đi một mình giữa trời nắng chang chang cũng không muốn để anh ta thấy người mà cô muốn đón? Người nào mà quan trọng đến thế, khiến Liễu Ảnh phải ra sức bảo vệ chu toàn đến thế? Lẽ nào Liễu Ảnh không hiểu sao? Chỉ cần anh ta muốn biết thì cô không thể nào giấu được.

Đương nhiên là Liễu Ảnh biết, nhưng cô không muốn để Tư Đồ Không gặp mẹ mình. Cô đã bình tĩnh lại rồi, quyết định cắt đứt quan hệ với Tư Đồ Không, trời cao biển rộng, đường ai nấy đi, đối với mẹ của anh ta cũng vậy. Nhưng cô sợ, sợ sự tồn tại của mẹ mình sẽ khiến Tư Đồ Không hoặc mẹ Tư Đồ Không cảm thấy bị uy hiếp. Một người không ngừng nhắc nhở tới tội ác của bọn họ như vậy, Tư Đồ Không và mẹ anh ta có thể dễ dàng buông tha được sao?

Liễu Ảnh có cảm giác Tư Đồ Không sẽ không làm gì mẹ cô, nhưng mẹ Tư Đồ Không thì sao? Hiện giờ Tư Đồ Không vẫn dây dưa với cô, mẹ của anh ta đương nhiên không để yên, liệu có cho người “dạy dỗ” cô không? Liễu Ảnh không dám nghĩ, cô không thể không đề phòng.

Tư Đồ Không chỉ cần nghĩ tới việc Liễu Ảnh đề phòng mình, mà những phòng bị đó rõ ràng không có tác dụng gì là lại càng khiến anh ta tức giận hơn. Biết rõ vô ích còn làm, Liễu Ảnh như vậy chính là đang thể hiện sự đề phòng và căm hận của cô với anh ta, cô cứ lẳng lặng như vậy mà kháng cự anh ta. Tư Đồ Không không hiểu, vì sao Liễu Ảnh lại tuyệt tình như vậy. Suốt năm năm, vậy mà anh ta không thể nào khiến cho Liễu Ảnh nảy sinh chút cảm tình, rốt cuộc là anh ta sai hay là Liễu Ảnh thật sự vô tình?

Hai người ôm trong lòng những tâm sự riêng, một trước một sau đi trên đường, không khí nóng hầm hập phả vào mặt, nhưng hai người lại cứ như không hề cảm nhận được.

Trong thâm tâm Liễu Ảnh căm hận, nhưng lại có nhiễu nỗi tiếc nuối không tên. Có một vài người, một số chuyện, sai là sai, sẽ không vì thời gian mà thay đổi thành đúng. Ngay từ đầu, cô và Tư Đồ Không đã là sai lầm, một sai lầm to lớn! Mối hận đậm sâu trong lòng sao có thể theo sự vô thường của thời gian mà trở thành điều đúng đắn được chứ? Liễu Ảnh tự giễu thầm, vốn dĩ Tư Đồ Không chẳng nên có liên quan gì tới cô, vốn dĩ họ nên là hai đường thẳng song song, sống hai cuộc đời khác nhau.

Trong lòng Tư Đồ Không cũng mang mối hận như vậy, nhưng anh ta hận sự tuyệt tình của Liễu Ảnh, cũng như ghét bỏ sự vô tình lúc ban đầu. Hiện tại anh ta đặt hết tâm huyết vào việc tìm hiểu những chuyện liên quan tới cái chết của ba Liễu Ảnh và ba mình, dường như chỉ như vậy mới có thể khiến hai người không còn mắc nợ nhau.

Bóng dáng hai người một trước một sau ở trong mắt những người xung quanh, cô gái phía trước dịu dàng xinh đẹp, chàng trai phía sau cao ráo khôi ngô, rất xứng đôi, thế nhưng… lại bi thương đến lạ.

Dường như ai trông thấy đều hiểu, giữa hai người có mâu thuẫn, có điều… hình như không có cách nào làm phai nhạt được tình yêu trong đó.

Liễu Ảnh cố ý tránh khỏi dòng người, cô không muốn gặp quá nhiều người, nhưng lại quên mất rằng, nơi càng đông người sẽ càng dễ thoát, nơi vắng vẻ, Tư Đồ Không sẽ dễ dàng đi theo hơn.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.