Chương trước
Chương sau
Chương 3611

Nguyễn Hạo Thần ngạc nhiên đến sững người vì câu nói của Tô Khiết? Cô mới nói gì cơ? Đồ ngốc? Lời này có ý gì chứ? Cô nói anh ngốc sao? Rõ ràng là anh thông minh vậy mà? Hơn nữa, câu ấy có thích hợp trong thời điểm này không? Giọng điệu còn cưng chiều đến vậy rốt cuộc là sao hả? Nguyễn Hạo Thần hoài nghi, hoàn toàn không hiểu được. Anh cảm thấy như mình chưa từng biết đến từ này vậy.

Tô Khiết sáp lại hôn Nguyễn Hạo Thần, không phải kiểu phớt qua như chuồn chuồn đạp nước, cô còn chủ động cắn môi anh, thậm chí còn từng bước tiến công.

Đã là đàn ông thì không ai chịu được người phụ nữ mình yêu chủ động như vậy cả, huống chi là Nguyễn Hạo Thần. Anh lập tức biến khách thành chủ, ôm hôn Tô Khiết chẳng chút kiêng nể, không hề kìm nén.

Sau nụ hôn này, cả hai người đều thở dốc, Nguyễn Hạo Thần nhìn Tô Khiết bằng cặp mắt sâu lắng. Cô có ý gì đây? Mới nãy còn nói không thích anh, rồi giờ lại chủ động hôn anh là có ý gì chứ?

Nguyễn Hạo Thần không dám phỏng đoán bừa. Đây là yêu sao? Là đang gợi ý sao?

“Lời em nói với anh hôm qua đâu phải là thích.” Tô Khiết dựa vào lòng Nguyễn Hạo Thần, chậm rãi nói.

Nguyễn Hạo Thần không hiểu nổi. Hôm qua cô đã nói rồi còn gì, hôm qua cô tỏ tình với anh, cô nói cô yêu anh, giờ lại nói không phải là thích? Hai từ này có gì khác nhau sao?

Nhìn thấy ánh mắt băn khoăn của Nguyễn Hạo Thần, Tô Khiết bất đắc dĩ lắc đầu, xem ra người này thực sự không nghĩ ra rồi, cô vẫn nên chủ động thì hơn.

“Hôm qua em nói là, em yêu anh!” Tô Khiết thở hắt ra, cô vẫn không quen với việc bày tỏ tình cảm của mình như vậy, nhưng nghĩ đến người đó là Nguyễn Hạo Thần, cô lại cảm thấy chuyện này vẫn nên để cô nói ra thì tốt hơn.

Tô Khiết có thể cảm nhận rõ ràng được lúc bản thân nói câu “Em yêu anh”, tay Nguyễn Hạo Thần càng ôm chặt hơn, cô nói tiếp: “Mới nãy em nói em không thích anh là bởi vì em muốn nói là em yêu anh!” Nguyễn Hạo Thần vui mừng khôn xiết! Thì ra là như vậy sao? Anh đã bảo mà! Sao Tô Khiết có thể rút lại tình cảm của mình được chứ? Anh không thể chấp nhận được! Mà Tô Khiết cũng sẽ không làm như vậy!

Tô Khiết kiên nhẫn giải thích với anh: “Thích không giống với yêu đâu, thích có thể dành cho rất nhiều người, cho người thân, cho bạn bè, nhưng yêu thì chỉ có thể dành cho một người thôi, một người có một không hai ấy!” Tô Khiết nhìn Nguyễn Hạo Thần đắm đuối, người đàn ông này thực sự vừa đáng yêu lại vừa đáng giận, hơn nữa cũng chẳng hề tự tin vào chuyện tình cảm chút nào! Sao trước giờ anh chưa từng nghĩ rằng cô thực sự yêu anh cơ chứ? Tô Khiết cảm thấy, cô và Nguyễn Hạo Thần đều chậm tiêu trong chuyện tình cảm mà vẫn có thể đến với nhau như hiện tại, đúng là chẳng dễ dàng gì mà! Chuyện này cũng không thể tách rời với việc Nguyễn Hạo Thần “bám riết không tha”. Trước kia là trước kia, sau này, cô muốn vui vẻ hạnh phúc cùng Nguyễn Hạo Thần!

Nguyễn Hạo Thần hơi nghiêng đầu, anh cũng chẳng có ý kiến với những chuyện này lắm, trong mắt anh, chỉ có thể phân rõ được chuyện chấp nhận và không chấp nhận mà thôi. Tô Khiết là người anh thích, là người con gái anh thích nhất nên anh tự động coi đó là tình yêu. Anh yêu Tô Khiết, nhất định phải là cô, những người khác có là tạm bợ thì cũng không được! Anh chỉ cảm thấy bản thân mình thích Tô Khiết, mà Tô Khiết chắc hẳn là cũng thích anh như vậy, cho nên lúc Tô Khiết thổ lộ tình cảm với anh, anh cũng không làm rõ ý tứ thật sự bên trong. Lúc Tô Khiết nói không thích anh, anh vô thức chẳng nghĩ ngợi nhiều, chỉ cho rằng Tô Khiết không có tình cảm với anh, không muốn ở bên cạnh anh nữa. Đây là điều mà anh tuyệt đối không chấp nhận được!

Và anh vẫn không phân biệt được rõ ràng lời giải thích của Tô Khiết lúc này, chỉ hiểu ý của Tô Khiết là cô thích anh, cô yêu anh!

Tô Khiết cũng nhận ra Nguyễn Hạo Thần hơi thất thần, thậm chí anh còn chẳng lắng nghe kỹ, bèn tức tối nhìn anh chằm chằm, người này dễ dỗ như vậy ư? Nhưng anh có thể nghe giải thích đàng hoàng, có thể chịu khó suy nghĩ đôi chút không hả! Nếu lần nào cũng phải nhắc lại thì sau này còn muốn sống không cơ chứ?

Suy nghĩ của Nguyễn Hạo Thần hoàn toàn khác với Tô Khiết, dòng suy nghĩ của anh đã bị một câu nói kéo đi mất – Thích, có thể dành cho rất nhiều người! Câu này có ý gì chứ? Nguyễn Hạo Thần cũng thẳng thừng hỏi lại ngay: “Em mới nói là thích có thể dành cho người người sao, em còn thích người khác nữa hả?”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.