Chương trước
Chương sau
Chương 3601

“Tớ biết mà! Cậu yên tâm đi, tớ nhất định sẽ không từ bỏ đâu.” Liễu Ảnh nói chắc nịch, cho dù là Tư Đồ Không thì đã sao, anh ta có đủ thực lực để chèn ép cô ấy, nhưng cô ấy cũng có thể kiên trì với suy nghĩ của mình. Cho dù là cuối cùng không bảo bảo vệ được người mình muốn bảo vệ, thì cô ấy vẫn có thể bảo vệ trái tim của mình, còn có chuyện nào châm chọc hơn là sống cùng nhau nhưng không chung một chí hướng chứ?

Liễu Ảnh đã chuẩn bị cho tình huống tồi tệ nhất rồi, nếu như tới cuối cùng, Tư Đồ Không đem mẹ cô ấy ra mà ép buộc, vậy thì cô sẽ từ bỏ sự cố chấp của mình, sẽ tiếp tục ở lại bên cạnh Tư Đồ Không.

Nhưng không thể nào giống trước đây được nữa, cố gắng hết sức dịu dàng săn sóc, nghe lời hiểu chuyện, cô sẽ không nghe theo Tư Đồ Không nữa. Anh ta không muốn để cô sống yên, vậy thì Tư Đồ Không cũng đừng mong được sống tử tế, giày vò lẫn nhau, để xem ai sẽ là người chịu thua trước.

“Vậy thì tốt!” Tô Khiết nhìn Liễu Ảnh như đang hạ quyết tâm gì đó, cô giống như được nhìn thấy bản thân mình năm đó vậy. Cô biết, Liễu Ảnh là người có vẻ ngoài yếu đuối, nhưng nội tâm rất kiên cường, nếu như người khác bắt lấy điểm yếu của cô ấy, vậy thì chắc chắn sẽ thà chết chứ không chịu đầu hàng. Liễu Ảnh là người dễ mềm lòng, nhưng một khi chạm vào điểm yếu của cô ấy, thì sẽ không có chuyện nhượng bộ. Đây là một điểm khác với cô, nhưng vẫn tương tự ở nhiều mặt khác.

“Nếu chuyện của Bùi Dật Duy không xảy ra bất ngờ gì thì sẽ sớm được giải quyết thôi. Bây giờ dư luận trên mạng đang hướng về Bùi Dật Duy, không cần phải lo sẽ khơi dậy sự phẫn nộ của công chúng, phán quyết sẽ tương đối suôn sẻ.” Tô Khiết nói đơn giản, cũng coi như cho Liễu Ảnh uống một viên thuốc an thần.

Liễu Ảnh gật đầu, có lời nói này của Tô Khiết, cô ấy mới thực sự yên tâm. Thực ra từ nhỏ tới lớn, cô ấy luôn tin tưởng Tô Khiết một cách kỳ lạ, chỉ cần cô nói cái gì, cô ấy đều vô thức nghe theo. May là tình cảm giữa cô ấy và Tô Khiết vẫn luôn được gìn giữ tới tận bây giờ.

“Hơn nữa không phải trước đây chúng ta đã từng nghĩ tới rồi sao? Nếu chuyện này là do Trịnh Hùng không muốn để cho Bùi Doanh được yên ổn, muốn để cô ta chết cũng không được yên thân thì trước đây Thành thiếu chủ của Quỷ Vực Chi Thành cũng đã đồng ý xử lý Trịnh Hùng rồi, bây giờ anh ta còn chẳng lo được cho bản thân, thì làm gì có thời gian hỏi tới chuyện này chứ?” Tô Khiết nhớ tới chuyện này là lại đau đầu, trước đây Thành thiếu chủ hẹn gặp cô một lần, bị Nguyễn Hạo Thần biết được.

Tuy trước đây cô đã nói rõ ràng giải quyết xong rồi, thế nhưng… sớm muộn gì cũng là nguy hiểm tiềm ẩn.

Bởi vì Thành thiếu chủ giúp đỡ chuyện này, nên cô gặp anh ta là điều đương nhiên. Nhưng trước đây lúc gọi điện thoại, Nguyễn Hạo Thần ở ngay bên cạnh, Thành thiếu chủ nói mấy lời khiến người ta hiểu lầm, đúng là tức chết mà! Bởi vì nguyên nhân này mà Nguyễn Hạo Thần sẽ không để cô đi gặp mặt Thành thiếu chủ dễ dàng như vậy.

Tô Khiết day day huyệt thái dương, trước đây cô và Nguyễn Hạo Thần xây dựng lòng tin tưởng, thật sự sợ sẽ thất bại trong gang tấc chỉ vì Thành thiếu chủ mất. Người này đúng là ác thật đấy, rõ ràng biết rằng cô đã có người mình thích, còn có cả con luôn rồi, vậy mà còn cố ý nói mấy lời ái muội. Giờ thì hay rồi, đến cả gặp mặt cũng khó!

Tô Khiết thầm nghĩ, không biết nên nói với Nguyễn Hạo Thần như thế nào nữa? Nếu như Trịnh Hùng thực sự bị xử lý, Thành thiếu chủ tới kể công, thì mình nên đi? Hay là không đi? Quan trọng là làm thế nào để đi! Nói làm sao mới có thể khiến Nguyễn Hạo Thần không nghi ngờ và đồng ý đây? Cũng đâu thể dẫn Nguyễn Hạo Thần theo được…

Chưa bao giờ Tô Khiết cảm thấy xoắn xuýt như vậy, chuyện trước đây cô cũng có thể đưa ra quyết định rất nhanh, chỉ có tình cảm lại khác, mãi không dứt được, do dự không thôi, chẳng thể nào suy nghĩ được bình thường cả. Hơn nữa yêu càng sâu nặng, thì hận cũng càng sâu, với tình cảm Nguyễn Hạo Thần dành cho cô, nếu như cô dám suy nghĩ cho người đàn ông khác dù chỉ một chút, e là… trời sẽ sụp luôn mất! Đương nhiên, đối với cô mà nói, cô không muốn tình cảm giữa hai người trở nên xáo trộn chút nào.

Tô Khiết thở dài một tiếng, có lẽ là quá mệt mỏi, Liễu Ảnh khó hiểu nhìn Tô Khiết: “Cậu làm sao thế? Sao lại lo lắng như vậy?” Liễu Ảnh cảm thấy không phải Tô Khiết lo lắng cho Bùi Dật Duy, bởi vì trước đó đã nói rõ rồi. Vậy thì trừ Bùi Dật Duy, bây giờ còn có chuyện gì khác phải lo lắng sao?

Tô Khiết liền kể chuyện Thành thiếu chủ gọi điện tới khi trước cho Liễu Ảnh nghe, tiện thể nói với cô ấy rằng khi đó Nguyễn Hạo Thần cũng có mặt, còn rất tức giận nữa. May là cô dỗ dành được, nhưng nếu như giải quyết được chuyện của Bùi Dật Duy thì cô chắc chắn sẽ phải gặp mặt cảm ơn Thành thiếu chủ, thực sự rất phiền phức.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.