Chương trước
Chương sau
Chương 3089

Đô đại nhân nói chưa nói xong thì một chiếc đũa nhanh chóng bay về phía ông ta, tốc độ của chiếc đũa quá nhanh, ông ta vốn không kịp tránh đi, hơn nữa bởi vì ông ta quá kinh ngạc nên mở miệng ra.

Chiếc đũa cắm vào trong miệng ông ta, bởi vì lực quá mạnh nên cắm vào trong cổ họng, nếu không có hàm răng ngăn lại một chút thì có lẽ chiếc đũa kia có thể bay xuống bụng ông ta.

Tuy rằng hàm răng ngăn lại, nhưng lực chiếc đũa vẫn mạnh, cắm vào cổ họng Đô đại nhân, khóe môi Đô đại nhân nhanh chóng chảy ra máu.

“Đô đại nhân, ông không sao chứ.” Người trong phòng nhìn thấy cảnh này thì khiếp sợ, nhất thời choáng váng.

Có người muốn mưu sát Đô đại nhân, chẳng lẽ người Quỷ Vực Chi Thành đã vào được, nhưng cho dù người Quỷ Vực Chi Thành vào được thì cũng phải tìm Đường Lăng tính sổ, không thể nào ra tay với Đô đại nhân.

“Ai? Là… Là ai đánh lén tôi?” Đô đại nhân rút chiếc đũa ra, máu trong miệng chảy ra càng nhanh, lúc này Đô đại nhân không quan tâm người ta cười nhạo mình, khuôn mặt của anh ta bị dọa đến trắng bệch, giọng nói cũng yếu ớt.

“Đô đại nhân, không lẽ là người Quỷ Vực Chi Thành?” Có người cẩn thận nói một câu.

Sắc mặt Đô đại nhân càng trắng, nuốt xuống lời chất vấn, không dám nói lời nào, nếu thật sự là người Quỷ Vực Chi Thành thì ông ta chỉ có thể nhịn.

“Tôi xin lỗi, tôi chơi không cẩn thận nên lỡ tay.” Đường Lăng cười khẽ ra tiếng, tay anh đang quay chiếc đũa, cho nên mọi người lập tức hiểu ý của anh.

Anh là người phóng đũa vào cổ họng Đô đại nhân, nhưng anh nói không cẩn thận nên lỡ tay, nếu anh thật sự không cẩn thận thì sao có thể trùng hợp bay vào miệng của Đô đại nhân chứ?

Người này rõ ràng cố ý, trước đó Đô đại nhân nói nhiều lời châm chọc anh như thế nhưng anh không hề ra tay, hiện tại Đô đại nhân không châm chọc anh, vì sao anh lại như thế?!

“Anh? Là anh? Không ngờ là anh? Anh thật to gan?” Đô đại nhân nghe thấy Đường Lăng làm, không phải là người Quỷ Vực Chi Thành thì lập tức nổi giận.

“Đường Lăng, anh đắc tội với người Quỷ Vực Chi Thành, hiện tại lại đắc tội với hoàng thất chúng tôi, anh chết chắc rồi, chết chắc rồi.” Đô đại nhân không quan tâm cổ họng đau đớn, dùng sức gào lên.

“Ý của Đô đại nhân là ông có thể đại diện cho hoàng thất?” Đường Lăng cười nhạo, người bên cạnh Quốc vương là người như thế? Khó trách mấy năm nay nước R ngày càng hỗn loạn!!

Đô đại nhân nghe thấy Đường Lăng nói thì ngẩn ra, sắc mặt khẽ thay đổi, anh ta cũng ý thức được mình vừa nói sai.

“Quốc vương nói tôi đến đây, tôi đại diện cho ý của Quốc vương.” Đô đại nhân suy nghĩ cũng rất nhanh, lập tức trả lời.

“Đại vương tử, người Quỷ Vực Chi Thành vẫn đang chờ ở bên ngoài?” Người báo tin không nhịn được nhắc nhở một câu, thời gian trôi qua như vậy vẫn không có kết quả, cũng không thể để người Quỷ Vực Chi Thành chờ như thế?

Nhưng đó là người Quỷ Vực Chi Thành, không ai có thể đắc tội nổi!!

“Cho bọn họ đi vào.” Lâm Bối lại lên tiếng, hiện tại Lâm Bối càng thêm chắc chắn người Quỷ Vực Chi Thành không phải tới tìm Đường Lăng tính sổ.

Đại vương tử nhìn về phía Lâm Bối, anh ta nhìn thái độ kiên định của Lâm Bối, dường như vô cùng chắc chắn, Đại vương tử lại nhìn về phía Đường Lăng, vẻ mặt của Đường Lăng rất bình tĩnh, không hề sợ hãi, Đại vương tử suy nghĩ, sau đó trầm giọng nói: “Được, vậy cho bọn họ vào đi.”

Chuyện gì nên tới thì sẽ tới, nên đối mặt thì phải đối mặt.

Đô đại nhân vừa nói một câu không sai, với năng lực của anh ta cũng không thể giấu được người Quỷ Vực Chi Thành chuyện thả Đường Lăng đi.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.