Chương trước
Chương sau
Chương 3036

Sắc mặt Dụ Đạt giờ phút này đã hơi khó coi, mỗi câu Đường Lăng nói ra sắc mặt hắn lại tệ đi một phần. Hắn thật sự không thể ngờ Đường Lăng tra ra hắn, mà còn điều tra cặn kẽ thế này.

Những chuyện này rõ ràng người ngoài cũng không biết, cũng rất ít người bên cạnh hắn biết thế thì rốt cuộc Đường Lăng làm sao để biết được.

Dụ Đạt kinh ngạc nhưng chỉ giữ trong lòng, người vẫn yên lặng đứng cạnh Đường Lăng bỗng dưng lên tiếng: “Không cần phiền hà thế đâu, tôi muốn tìm ai thì kẻ đó muốn trốn cũng không được.” Lời của Đường Lăng đã đủ khiến Dụ Đạt kinh sợ, câu này của người đàn ông đó càng khiến hắn ta kinh hãi.

Dụ Đạt tận mắt chứng kiến kĩ năng của tên đó, thân thủ như vậy thì chẳng kẻ nào trốn nổi.

Vậy nên đối với hắn mà nói, Dụ Đạt không dám bất cẩn.

“Không biết người anh em này là ai?” Dụ Đạt quay sang người đàn ông im lặng, ánh mắt lộ rõ vẻ kiêng dè, chỉ riêng kĩ năng của người đàn ông đó cũng đủ khiến người ta khiếp đảm.

“Mày không xứng để biết.” Người đàn ông liếc nhìn hắn, thản nhiên quét qua mặt hắn, nói câu đó với vẻ cực kì khinh bỉ.

Dụ Đạt giật mình, trong lòng không phục, nhưng nhìn thấy dáng vẻ của người đàn ông kia thì đành nhịn nhục. Hắn ở nước R lăn lộn lâu như vậy nên có thể nhìn ra người đàn ông đó không đơn giản, rất không đơn giản.

Dụ Đạt âm thầm suy nghĩ người nọ đang dọa hắn hay thực sự có thể làm vậy?

Hắn nghĩ tới lui cũng không ra đáp án, nhưng hắn không dám mạo hiểm, ban nãy người kia ra tay quá kinh khủng, không tin không được.

“Cậu Đường yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ cho cậu một lời giải thích thỏa đáng.” Lúc này Dụ Đạt không dám làm liều, cũng không dám lừa gạt nữa.

Hiển nhiên không dễ gì lừa được Đường Lăng, người kia lại càng đáng sợ.

Hắn âm thầm tính toán trong lòng phải giải quyết chuyện này thế nào. Mặc dù bọn hắn là người của quỷ vực chi thành nhưng mấy năm nay đã không được quản lý bởi người phía Quỷ Vực nữa.

Phía nước R rất loạn, thành thiếu chủ quá bận, thường ngày cũng sẽ rất ít khi giải quyết những chuyện này, cho dù thành thiếu chủ có lúc muốn quản thì Karoo cũng đã lộng hành xong rồi. Việc của quỷ vực chi thành quá nhiều, thành thiếu chủ cũng không phải kiểu người quá trách nhiệm nên bọn hắn mới càng ngày càng loạn.

Karoo kiêu ngạo cuồng loạn, càng không để ý đến thành thiếu chủ. Thời gian trước bỗng dưng thành thiếu chủ lại điều tra ra một số chuyện phía bên này.

Karoo bất mãn, lúc này có người ở tầng trên trong quỷ vực chi thành liên lạc với hắn đề nghị hợp tác, người kia nói chỉ cần Karoo phối hợp thì những chuyện về sau trong thành, không chỉ toàn bộ quyền lực của nước R sẽ vào tay hắn mà còn cho hắn toàn bộ thế lực bên nước D.

Karoo làm sao mà từ chối được, vì vậy mới bắt đầu đối đầu với tám gia tộc và Nguyễn Hạo thần.

Giờ hắn đã chết, tạm thời sẽ do Dụ Đạt lên tiếng, tất nhiên hắn phải suy nghĩ kĩ càng.

“Được, tao chờ tin của mày, ngày mai đúng giờ này là hạn cuối cùng.” Đường Lăng không phí lời với hắn nữa, nói đạo lý với loại người này, dù cho giờ có thỏa thuận được điều kiện hay thậm chí ký cả hợp đồng thì cũng vô dụng, cách duy nhất là khiến chúng sợ.

Đường Lăng nói xong quay người đi ra ngoài, Nghiêm Vũ đi theo, người đàn ông im lặng kia lại không vội rời đi, vẫn đứng tại chỗ mặt không biến sắc.

Dụ Đạt khẽ mở miệng như muốn nói gì đó, nhưng nhìn thấy người đàn ông bất động đó những lời hắn muốn nói cũng lập tức bị nuốt trở lại.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.