Chương trước
Chương sau
Chương 2965

Lời khuyên của phó cục trưởng Lý thật sự rất hay.

“Đi cầu xin họ? Bảo tôi đi cầu xin họ? Rõ ràng là họ hãm hại Lam Lam, tại sao chúng ta phải đi cầu xin họ?” Sau khi hoàn hồn lại, mẹ Trác tỏ vẻ tức giận, không cam lòng.

“Thưa bà, chuyện lần này thật sự là lỗi của cô cả, bây giờ chúng ta nên tìm cách giải quyết vấn đề chứ không phải trốn tránh trách nhiệm.” Luật sư Vương thật sự không hiểu nổi đầu óc bà Trác thế nào, bà ta có logic kiểu gì? Sự việc đã bày ra trước mặt, sao bà ta vẫn có thể nói ra câu bị người khác hãm hại chứ?

“Cậu im đi, im đi, không thể là lỗi của Lam Lam được, Lam Lam sẽ không làm sai.” Mẹ Trác đến giờ vẫn tin con gái mình không thể làm sai.

“Đủ rồi, chuyện này đã rõ ràng rồi, đúng là lỗi của Lam Lam.” Ba Trác cũng không muốn thừa nhận điều này, nhưng ông ta biết đây là sự thật, không thể phủ nhận.

Nếu không phải lỗi của Trác Hiểu Lam, ông ta có thể làm lớn chuyện, đến lúc đó nhà họ Đường cũng không thể không sợ.

Chính vì biết là lỗi của Trác Hiểu Lam nên ông ta mới biết rõ hơn sự khó giải quyết của chuyện này.

Mẹ Trác còn muốn phản bác nhưng thấy sắc mặt âm trầm của ba Trác, lời đến bên miệng cuối cùng vẫn nuốt xuống.

“Cho dù Lam Lam có lỗi thì họ cũng không thể tàn nhẫn như vậy, không thể để Lam Lam ngồi tù được.” Chính tai mẹ Trác nghe thấy câu này của ba Trác, cuối cùng cũng thừa nhận rằng Trác Hiểu Lam đã sai. Nhưng trong lòng bà ta, dù con gái có sai thì người nhà họ Đường cũng không thể làm như vậy, không thể để con gái ngồi tù.

Luật sư Vương thật sự không nói nên lời, những việc Trác Hiểu Lam làm thật sự là điên rồ, những việc đó để cô ta ngồi tù cả đời vẫn còn nhẹ, thật sự không phải nhà họ Đường và cậu ba Nguyễn tàn nhẫn.

Hơn nữa làm sai vốn nên nhận hình phạt, tại sao bà Trác lại thấy Trác Hiểu Lam không nên ngồi tù?

Bình thường anh ta biết bà Trác thương yêu con gái, nhưng không ngờ cách yêu thương của bà ta lại không phân rõ phải trái thế này, chẳng trách Trác Hiểu Lam lại làm ra những chuyện đó.

“Tình huống bây giờ chỉ khi nhà họ Đường và cậu ba Nguyễn rút đơn kiện thì Lam Lam mới được thả ra, bây giờ bà theo tôi đến nhà họ Đường, cầu xin họ rút đơn.” Lúc trước ba Trác không ngờ sự việc lại nghiêm trọng thế này, nghĩ lại thái độ của mình khi ở nhà họ Đường lúc trước, ông ta thật sự ảo nảo. Biết trước như vậy ông ta đã không chọc giận ông bà cụ Đường.

Nhưng ông ta biết ông cụ Đường rất khoan dung, bây giờ đến cầu xin ông cụ Đường, có lẽ ông vẫn niệm tình xưa cũ mà thương xót Lam Lam.

Chỉ cần ông cụ Đường đồng ý thì chắc chắn Tô Khiết sẽ nghe lời ông cụ.

“Bây giờ thật sự phải đi cầu xin họ sao? Vừa nãy tôi mới cãi nhau với họ, bây giờ lại đến cầu xin họ, tôi…” Bà Trác bình thường cao ngạo đã quen, bà ta thật sự không làm được việc cầu xin người khác, nói gì đến việc trước đó vừa mới cãi nhau với người ta.

“Cứ nói lúc trước là chúng ta hiểu lầm, bây giờ chúng ta đến để nhận lỗi.” Mắt ba Trác loé lên, lại bổ sung thêm: “Lần này đến chúng ta cầu xin ông cụ Đường, ông ấy dễ nói chuyện hơn, chỉ cần ông ấy đồng ý thì chuyện này sẽ dễ giải quyết.”

“… Được rồi.” Mẹ Trác thật sự không muốn đến cầu xin người khác, nhưng nghĩ đến con gái mình vẫn đang bị nhốt trong đồn cảnh sát, bà ta chỉ có thể miễn cưỡng đồng ý.

“Hay là chúng ta đến tìm Trác Thanh trước, vừa nãy luật sư Vương cũng nói Trác Thanh là nhân chứng của bọn họ. Nếu Trác Thanh không ra mặt giúp họ làm chứng, có phải sẽ có lợi cho Lam Lam không?” Mẹ Trác nghĩ đến việc mặt dày đi cầu xin người khác, mặc dù cầu xin ông cụ Đường nhưng bà ta vẫn miễn cưỡng.

Bà ta cảm thấy so với việc cầu xin ông cụ Đường, chi bằng tìm con trai mình.

Con trai là do bà ta sinh ra, lại là em trai ruột của Lam Lam, không có lý do gì giúp người khác mà không giúp người nhà mình.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.