Chương trước
Chương sau
CHƯƠNG 1766
“Ừ, cậu nói đúng, con gái của tôi và bà ấy đương nhiên là tốt nhất rồi.” Lúc này Trương Minh Hoàng không hề phát hiện sự chột dạ của quản gia Trọng, mà cứ ngỡ quản gia Trọng là đang lấy lòng mình.
Giọng điệu tự hào kia có một chút kiêu ngạo khi được nổi tiếng thế giới lúc trước.
“Đúng vậy, con của thành chủ và phu nhân đương nhiên là tốt nhất.” Quản gia Trọng nhìn thành chủ nhà ông thế này, thật ra cũng rất đau lòng, dù sao chuyện con cái này cũng do ông vừa mới đột nhiên nảy ra rồi khuyên thành chủ mà thôi.
Nhưng bây giờ phương pháp này rất có ích, quản gia Trọng nhất định phải tiếp tục.
“Thành chủ, bây giờ ông nhất định phải nghỉ ngơi điều dưỡng cơ thể thật khỏe, nếu không đợi sau khi tìm thấy công chúa rồi, công chúa thấy ông như thế chắc chắn sẽ rất đau lòng.” Quản gia Trọng tiếp tục lợi dụng chuyện công chúa để khuyên bảo thành chủ của ông, quản gia Trọng phát hiện càng ngày càng gọi công chúa thuận miệng hơn, cứ như là thật sự có người này vậy.
Nói thêm mấy lần nữa, đến cả ông cũng sắp tin rằng thật sự có công chúa.
Công chúa của Quỷ Vực Chi Thành bọn họ?!
Chỉ mới nghĩ thôi mà đã rất kích động rồi đó!!
Haizz, chỉ tiếc, cũng chỉ có thể nghĩ thôi!
Bây giờ không tìm được phu nhân, ngay cả phu nhân còn không thấy đâu, nói chi là đến công chúa.
Nhưng Trương Minh Hoàng lại xem đây là thật, hiếm khi mà gật đầu phụ họa: “Được, tôi nhất định sẽ điều dưỡng cơ thể thật tốt.”
Quản gia Trọng thấy ông như thế, vừa chua xót vừa đau lòng, mấy năm nay thành chủ thật sự quá khổ, quá cô đơn, thời gian hai mươi lăm năm thật sự rất dài rất dài, đã mài mòn tất cả nhớ nhung của thành chủ.
Giờ phút này một hy vọng xa vời khó với tới lại trở thành ánh sáng le lói cứu mạng thành chủ.
“Trọng, ông đi tìm, đi tìm đi.” Không biết vì sao, đột nhiên Trương Minh Hoàng rất kích động, giống như thật sự có một cô con gái tồn tại trên đời.
Quản gia Trọng lập tức ngẩng ra, ông đi theo thành chủ từ khi mới mười mấy tuổi, từ trước đến giờ thành chủ luôn bình tĩnh trầm ổn, ông rất hiếm khi nhìn thấy thành chủ kích động như thế này.
Hai mươi lăm năm trước khi không tìm thấy phu nhân, thành chủ sốt ruột, đau khổ nhưng cũng chưa bao giờ kích động như thế này.
Mà nhiều năm qua vẫn không tìm được phu nhân, thời gian càng dài, thành chủ càng im lặng cô đơn, bình thường thành chủ rất ít nói, cũng rất hiếm khi để lộ cảm xúc.
Bây giờ thành chủ lại giống hệt như vợ vừa mới sinh con, thật sự làm ông rất hoảng sợ.
Lúc nãy ông thật sự chỉ nói chơi thôi, còn chuyện của công chúa thì thật sự không có thông tin gì cả.
Thành chủ xem đây như một hy vọng thì ông cũng có thể hùa theo, nhưng bây giờ thành chủ lại coi đây là sự thật, vậy tiếp theo ông phải giải quyết như thế nào đây?
Bảo ông đi đâu tìm một cô công chúa về chứ?
Tìm công chúa còn khó hơn là tìm phu nhân, nếu thật sự có công chúa, vậy chắc chắn sẽ chảy cùng dòng máu với thành chủ, chuyện chảy chung dòng máu này không thể nào giả vờ được.
Cho nên cho dù ông muốn tìm bừa một người nào đó đến giả vờ cũng không được.
Quản gia Trọng cảm thấy ông tự đào cho bản thân một cái hố, tự chôn sống chính ông.
Nhưng ông không hiểu nỗi, sao thành chủ lại kích động đến thế chứ?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.