Chương trước
Chương sau
Chương 1630
Nhưng tin tức mà Đường Lăng truyền đến cho cô rõ ràng là anh ta không chạm vào người phụ nữ này, không chạm vào, tại sao lại bị người phụ nữ này cào bị thương chứ?
Với sự cảnh giác của Đường Lăng, chẳng lẽ lại bị phụ nữ cào bị thương trong tình huống khác sao?
Điều này căn bản là không thể, không tồn tại?
Vậy rốt cuộc chỗ nào xảy ra sai sót?
Đúng, cô là chuyên gia tâm lý học tội phạm, nhưng cô không phải là thần thánh, bây giờ cô không rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, bảo cô đoán như thế nào, tìm manh mối kiểu gì?
“Vậy sao? Vậy thì mời Đường Lăng….” Cố Khanh Vũ nghe thấy lời nói này của cô Cung, hai mắt sáng lên, lập tức lấy lại tinh thần.
Ý tứ lúc này của Cố Khánh Vũ đã rất rõ ràng, trên người Đường Lăng đã có dấu vết bị cào đương nhiên phải cởi quần áo ở đây để nhìn một chút, để mọi người đều nhìn thấy.
Cơ hội tốt như vậy, sao có thể bỏ qua được chứ.
“Đúng là người đàn ông cặn bã.” Tô Khiết tức giận hừ một tiếng, hố là cô đào cho Đường Lăng vì vậy cái hố này nhất định phải do cô lấp, với phản ứng lúc nãy của Đường Lăng, Tô Khiết biết trên người Đường Lăng chắc chắn có vết cào, hơn nữa chắc chắn không ít.
Nếu như lúc này thật sự cởi quần áo của Đường Lăng ra, kết quả kia cô thật sự không dám tưởng tượng.
Mẹ nó!!
Đừng mang theo thứ trêu người như vậy chứ?!
“Đường Thấm Nhi, cô mắng ai thế?” Vẻ mặt Cố Khánh Vũ đột nhiên thay đổi, bởi vì Tô Khiết trực tiếp ngắt lời mắng của anh ta, nghe quả thật giống như đang mắng anh ta.
“Tôi mắng người đàn ông cặn bã làm hại cô Cung.” Tô Khiết nhìn anh ta, câu trả lời rất đương nhiên.
Người làm hại cô Cung chính là Đường Lăng.” Cố Khánh Vũ cười khẩy thành tiếng, lúc nói anh ta còn cố ý nhìn Đường Lăng.
“”Ừ, cho dù người làm hại cô Cung là ai, thì đều là người đàn ông cặn bã.” Tô Khiết vội vàng bổ sung thêm một câu, vẻ mặt lẫm liệt, hào hùng.
Cố Khánh Vũ: “….”
Cô nói như vậy, ngược lại khiến Cố Khánh Vũ không thể nói tiếp được.
“Tôi nghe nói căn phòng này được chỉ định cho cậu ba Nguyễn, là đại vương tử nước D đã yêu cầu đặt cho cậu ba Nguyễn, chuyện này có lẽ Đường Lăng cũng biết?” Tô Khiết nhanh chóng chuyển chủ đề, lúc này cô không thể để Cố Khánh Vũ cởi quần áo của Đường Lăng ra.
“Biết, đại vương tử của nước D đã từng nói với tôi, lúc đó Viên Quân Lâm cũng ở đó.” Đường Lăng hiểu ý của Tô Khiết, đè thấp giọng trả lời một câu.
“Đã là phòng mà đại vương tử nước D đặt cho cậu ba Nguyễn, vậy thì lúc nào cậu ba Nguyễn cũng có thể đi vào, Đường Lăng vào phòng của cậu ba Nguyễn, chả nhẽ không sợ cậu ba Nguyễn gặp phải sao? Tại sao không về phòng của mình chứ?” Câu nói này của Tô Khiết cố ý làm rõ điểm này, Đường Lăng biết đây là phòng của cậu ba Nguyễn, đương nhiên biết cậu ba Nguyễn có thể đến bất cứ lúc nào, trong trường hợp này, Đường Lăng sẽ gấp đến mức làm chuyện như vậy sao?
Không chỉ Đường Lăng không làm, chỉ sợ bất kỳ một người bình thường nào cũng sẽ không làm?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.