Chương trước
Chương sau

Chương 1424
Chẳng lẽ từ đêm qua đến bây giờ, cô không hề nghĩ tới còn có một người như anh sao?
“Đêm qua xảy ra chuyện, vì sao em không gọi điện thoại cho anh? Vì sao không nói với anh?” Cậu ba Nguyễn không nhịn được nữa, lập tức hỏi tội.
“Em cũng không xảy ra chuyện gì…” Tô Khiết muốn nói mình vẫn tốt, không xảy ra chuyện gì, nhưng đối mặt với con ngươi lạnh lẽo của cậu ba Nguyễn thì cô không nói được nữa, giọng nói ngày càng thấp, cuối cùng không nghe thấy.
“Em không xảy ra chuyện gì lại đi tìm Đường Lăng giúp đỡ, em tìm Tào Du giúp đỡ, em đi tìm người ngoài giúp nhưng lại không tìm anh.” Cậu ba Nguyễn thật sự rất tức giận, đương nhiên anh càng lo lắng, thậm chí là sợ hãi, anh hy vọng anh có thể bảo vệ cô mọi nơi mọi lúc, nhưng quan trọng là người phụ nữ này phải cho anh quyền lợi và điều kiện đó.
“Đường Lăng là anh trai em.” Con ngươi Tô Khiết lóe lên một chút, thấp giọng giải thích, Đường Lăng là anh trai cô, là người nhà, không phải là người ngoài.
“Cậu năm Tào thì có chức vụ…”
“Cho nên anh là người ngoài? Chỉ có anh là người ngoài?” Cậu ba Nguyễn nheo mắt lại, trong giọng nói càng thêm nghiến răng nghiến lợi.
Đường Lăng là anh trai cô, không phải là người ngoài, cho nên anh mới là người ngoài, cho nên cô không muốn anh giúp đỡ sao?
Tô Khiết nhìn anh, con ngươi nhanh chóng lóe lên, anh nói vậy làm cho cô không nói tiếp được nữa, cũng không dám nói tiếp.
Tô Khiết không nói lời nào, cậu ba Nguyễn càng tức giận, trong lòng càng buồn bực, trong lòng cô thì Đường Lăng mới là người trong nhà, mà anh thật sự là người ngoài?
“Nghe nói em còn nói Đường Lăng tìm hai vệ sĩ cho mình.” Cậu ba Nguyễn nói lời này thì trong giọng nói mang theo lạnh lẽo, có mùi chua chua.
Chuyện tìm vệ sĩ mà cô cũng tìm Đường Lăng, mà không tìm anh, vì sao chứ?
“Hả? À.” Tô Khiết không nghĩ tới anh đột nhiên nhắc tới chuyện này, anh bỗng thay đổi chủ đề nên cô không theo kịp, nhưng anh đã biết cô nói Đường Lăng tìm vệ sĩ cho mình, sợ là không có gì anh không biết.
“Tô Khiết, chuyện gì em cũng tìm Đường Lăng, vậy anh là cái gì? Đối với em thì anh là gì?” Cậu ba Nguyễn vẫn luôn bình tĩnh, không chút gợn sóng, nhưng lúc này anh không còn như vậy.
Tô Khiết nghĩ vấn đề này, anh và cô được coi là gì?
Cô cảm thấy vấn đề này có chút phức tạp, một lời khó nói hết.
Cậu ba Nguyễn hiếm khi thấy cô suy nghĩ, không trả lời, anh thở ra một hơi, vấn đề này cần cô nghĩ lâu như vậy sao?
 
“Đối với em mà nói, anh là người dư thừa?” Cậu ba Nguyễn cảm thấy mình tức muốn nổ phổi, có phải ở trong lòng cô thì anh là người dư thừa đúng không? Cho nên cô gặp chuyện gì cũng không muốn tìm anh.
“Đôi khi cũng không phải.” Tô Khiết nhìn anh, con ngươi lóe lên, còn nghiêm túc suy nghĩ, sau đó nói ra một câu như vậy.
Lời này mắc kẹt ở ngực cậu ba Nguyễn, lên không được, xuống không xong, cô nói đôi khi cũng không phải, ý là đôi khi anh là người dư thừa, đối với cô thì anh là người dư thừa?
Sao anh lại muốn bóp chết cô chứ, anh cảm thấy người phụ nữ này sinh ra để làm cho anh tức chết.
Cậu ba Nguyễn cảm giác mình dùng hết sức lực mới kiềm chế không đưa tay bóp cổ cô.
Tô Khiết nhìn anh, cô nhìn vẻ mặt hận không thể bóp chết trên mặt anh thì trong lòng cười thầm, lại chậm rãi nói: “Bởi vì anh là duy nhất, không thể thay thế.”
“Hiện tại em mới nói lời tốt, trễ rồi, hơn nữa lời nói của em quá cứng ngắc.” Cậu ba Nguyễn cho rằng cô thấy anh tức giận mới ý thức được mình nói sai, cho nên cô mới sửa lại lời nói, vì thế lúc này anh càng tức giận.
Cậu ba Nguyễn quyết định hiện tại cho dù cô nói gì, anh cũng sẽ không tin, sẽ không tha thứ cho cô!!
Người phụ nữ này thật sự làm cho người ta tức giận!!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.