Chương trước
Chương sau

Chương 1390
Bởi vì tối hôm qua bọn họ đều đã nhìn thấy sự lợi hại của Tô Khiết, cho nên bọn họ không dám manh động nữa, cho nên muốn lừa Tô Khiết vào phòng trước, sau đó trực tiếp giật điện cho Tô Khiết ngất đi.
“Được.” Tô Trung Dung liên tục gật đầu, âm thầm thở ra một hơi, sau đó đi đến chỗ cửa phòng, mở cửa ra.
Tô Khiết đứng ở cửa, Tô Trung Dung vừa mở cửa ra, liền nhìn thấy Tô Khiết, vào giây phút nhìn thấy Tô Khiết, Tô Trung Dung giống như là nhìn thấy kẻ thù vậy, hận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng, Tô Trung Dung vẫn cật lực che giấu đi sự căm hận của mình, cố gắng làm dịu giọng: “Là Tô Khiết đấy à, có chuyện gì vào trong nói đi.”
“Không cần đâu, nói ở đây đi.” Tô Khiết nhìn thấy bộ dạng của ông ta, trong lòng âm thầm cười lạnh, kỹ năng diễn xuất của Tô Trung Dung thật dở.
Như vậy mà còn muốn gạt cô vào phòng sao?
“Tô Khiết, con vào trước đi, đứng ngoài không thích hợp đâu.” Lưu Vũ nghe thấy lời của Tô Khiết, càng hận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng, lúc bà ta ló đầu ra, trên mặt lại rõ ràng mang theo nụ cười.
Không thể không nói, kỹ năng diễn xuất của Lưu Vũ tốt hơn Tô Trung Dung nhiều, che giấu rất tốt.
“Video của Tô Nghiên Nghiên tôi đã xem qua rồi.” Tô Khiết không muốn phí lời với bọn họ, bây giờ cô cũng không có thời gian phí lời với bọn họ, mà trực tiếp nói thẳng.
Nghe thấy lời của Tô Khiết, sắc mặt của hai người Tô Trung Dung và Lưu Vũ lập tức trở nên rất khó coi.
“Tôi hiểu, thực ra người mà các người muốn đối phó như vậy là tôi, Tô Nghiên Nghiên đã thay cho tôi.” Đây là sự thật, Tô Khiết biết, đây tuyệt đối là sự thật mà Tô Trung Dung và Lưu Vũ không muốn đối mặt nhất.
Cho nên, cô chính là cố ý nói như vậy, cố ý khích bọn họ, hy vọng có thể moi móc được một số tin tức có ích từ miệng bọn họ.
“Tô Khiết, con tiện nhân ác độc nhà mày, là mày, là mày đã hại Nghiên Nghiên, Tô Khiết, tao phải giết mày.” Lưu Vũ lập tức điên lên, bà ta tức giận mà gào, xông về phía Tô Khiết.
Cơ thể Tô Khiết né ra, trực tiếp tránh khỏi, Lăng Lâm vốn đang đứng sau Tô Khiết liền nhanh chóng tiến lên trước một bước, chặn ở trước mặt Lưu Vũ.
Lăng Lâm vươn tay ra, dễ dàng túm lấy cánh tay của Lưu Vũ, liền khiến Lưu Vũ không thể nhúc nhích.
“Không, không phải tôi đã hại Tô Nghiên Nghiên, mà là bà đã hại cô ta.” Tô Khiết nhìn sang Lưu Vũ, từng câu từng chữ rất nhẹ, nhưng lại khiến cơ thể Lưu Vũ rõ ràng đã đơ lại.
“Tô Khiết, mày muốn làm gì? Mày muốn làm gì?” Sau khi Lưu Vũ hồi thần, lại tức giận mà gào ra tiếng, lần này, trong thanh âm Lưu Vũ rõ ràng đã có thêm vài phần run rẩy nhẹ.
“Tôi muốn đi cứu Tô Nghiên Nghiên, bây giờ Tô Nghiên Nghiên đang trong tình huống gì, hẳn bà sẽ rõ hơn tôi, nếu như còn trì hoãn, cô ta sẽ mất mạng đó.” Tô Khiết lần này không có kích thích Lưu Vũ nữa.
Cô nói đều là sự thật.
“mày muốn cứu Nghiên Nghiên? Mày sẽ tốt bụng như vậy à?” Lưu Vũ sững sờ, nhìn chằm chằm Tô Khiết với vẻ mặt không tin, bà ta không tin lúc này Tô Khiết sẽ cứu Nghiên Nghiên.
Tô Khiết không phải đã biết hết rồi sao?
“Tô Khiết, màu đừng ở đây giả vờ tốt bụng nữa.” Tô Trung Dung cũng không tin Tô Khiết.
“Trước khi tôi đến, đã cho người đè hết tin tức liên quan đến Tô Nghiên Nghiên xuống, các người bây giờ có thể xem lại, trên mạng hẳn đã không còn mấy nội dụng đó nữa rồi.” Tô Khiết biết bọn họ không tin cô, nhưng, cô bây giờ thật sự muốn cứu Tô Nghiên Nghiên bằng những gì cô có thể.
Tô Nghiên Nghiên dù có xấu xa, thì cũng là một sinh mạng, cô không phải là Đức mẹ Maria, nhưng cũng không thể trơ mắt nhìn một sinh mạng đang sống sờ sờ bị mấy tên côn đồ đó dày vò đến chết được.
Lưu Vũ nghe thấy lời của Tô Khiết, liền đi vào phòng, cầm lấy điện thoại, nhanh chóng lướt trang mạng, quả thực phát hiện trên mạng đã không còn tin liên quan đến Tô Nghiên Nghiên nữa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.