Chương 1270
Nguyễn Hạo Thần nhanh chóng ngước mắt nhìn ông ta.
Lúc này trong con ngươi của Nguyễn Hạo Thần mang theo sự kinh ngạc.
Nhưng sau đó trong con ngươi Nguyễn Hạo Thần lại thêm sự lạnh lẽo: “Có chuyện gì thì cứ nói thẳng ra đi.”
Một người ba không chủ động nói chuyện với anh suốt hơn hai mươi năm, bình thường từ chối gặp anh, đột nhiên chủ động nói với anh, hơn nữa còn là mấy lời quan tâm nên anh không thể không nghi ngờ trong đó có mục đích.
Nguyễn Bạc Vệ nhíu mày, khóe môi hơi mấp máy, sau đó lại mở miệng: “Không có.”
Câu nói này của ông ta rất đơn giản lại không rõ ràng, không mang theo bất cứ cảm xúc gì.
Nguyễn Hạo Thần híp mắt lại nhìn dáng vẻ của ông ta thì khóe môi hơi nhếch lên: “Vì cái gì đột nhiên đã trở lại?”
“Ông nội con cho người đón ba về nhà.” Nguyễn Bạc Vệ nói thật, không hề giấu giếm.
“Vì sao?” Nguyễn Hạo Thần ngẩn người, con ngươi khẽ lóe lên.
“Không biết.” Lúc Nguyễn Bạc Vệ nói lời này thì trên mặt vẫn không có cảm xúc gì, giọng nói vẫn nhẹ nhàng từ tốn không mang theo sự khác thường.
Nguyễn Hạo Thần nhìn ông ta thì đột nhiên cười cười, nụ cười vô cùng phức tạp, Nguyễn Hạo Thần biết lúc này Nguyễn Bạc Vệ không nói dối.
Bởi vì không cần thiết, một người ba chưa từng quan tâm anh hơn hai mươi năm thì không cần nói dối anh.
Nguyễn Hạo Thần không biết lúc này anh nên cảm thấy buồn rầu hay là may mắn.
Nguyễn Hạo Thần nhất thời không nói gì, Nguyễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cam-qua-ba-dao/308592/chuong-1270.html