Chương trước
Chương sau

Chương 1184
Bây giờ cô cả đang nghỉ ngơi đấy, cậu ba Nguyễn cứ đi đến phòng cô cả như vậy? Thích hợp sao?
Dường như không được thích hợp cho lắm? Nhưng vì sao cậu ba Nguyễn không cảm thấy là không thích hợp chứ? Hơn nữa còn tự nhiên như vậy, thậm chí còn cho là đương nhiên nữa?
Quản gia đang nghĩ ngợi, lại nghe thấy tiếng mở cửa.
Quản gia sợ hãi, mí mắt giật giật, cô cả đang nghỉ ngơi đấy, lỡ như quần áo không chỉnh tề? Lỡ như…
Nhưng rõ ràng bây giờ quản gia nghĩ những điều này thì đã muộn rồi, bởi vì cậu ba Nguyễn đã tiến vào phòng của cô cả nhà ông ta, còn đóng cửa phòng lại.
Mí mắt quản gia lại giật giật thêm mấy cái, còn vô thức nuốt nước miếng.
Trong phòng, Tô Khiết đang ngủ say sưa, Nguyễn Hạo Thần bước vào, cô cũng không nghe thấy.
Nguyễn Hạo Thần đi đến, ngồi bên cạnh cô, thấy cô mệt mỏi như vậy, vốn dĩ anh không muốn đánh thức cô, nhưng nhìn thấy cô ở khoảng cách gần như thế, nhìn thấy cánh môi đỏ tươi ướt át của cô, cuối cùng anh vẫn không nhịn được cúi đầu hôn lên môi cô.
Vốn nghĩ chỉ hôn nhẹ một cái, nhưng vừa chạm vào môi cô, anh không cách nào khống chế bản thân, nụ hôn của anh không nhịn được mà xâm nhập ngày càng sâu hơn, từ hôn khẽ đến hôn sâu, từ nhẹ nhàng chậm rãi đến mạnh mẽ dữ dội.
Tô Khiết bị anh hôn tỉnh dậy, cô mở to mắt nhìn anh, đôi mắt chớp chớp, lại chớp chớp, sau đó nhẹ nhàng thở dài một hơi: “Anh có thể cho em ngủ ngon một giấc không?”
Cô cũng không muốn hỏi anh vì sao xuất hiện trong phòng cô, cô chỉ muốn ngủ một giấc thật ngon.
Khi Tô Khiết nói lời này, thật ra cũng không ôm hi vọng gì, cô hiểu rõ anh, dưới tình huống như bây giờ, anh có thể cho cô ngủ một giấc thật ngon? Đó chắc chắn là không thể nào.
Nhưng bây giờ cô thật sự rất muốn ngủ, Tô Khiết nhắm mắt lại, quyết định không để ý đến anh, ngủ tiếp.
Nhưng mà, khiến Tô Khiết không ngờ là, cậu ba Nguyễn đột nhiên trở nên yên tĩnh, đặc biệt thành thật, thành thật đến mức khiến Tô Khiết nghi ngờ người đàn ông này không phải là Nguyễn Hạo Thần.
“Khiết Khiết, xin lỗi, để em phải chịu oan ức rồi.” Nguyễn Hạo Thần dán mặt ở bên tai cô, giọng nói kia rất nhẹ, rất chậm, nhưng Tô Khiết lại nghe đặc biệt rõ ràng.
Tô Khiết sửng sốt, cậu ba Nguyễn nói xin lỗi? Đây quả thật là lần đầu tiên trước giờ chưa từng có?
Không đúng, vì sao anh muốn nói xin lỗi cô? Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Khiến cho cô chịu oan ức? Chuyện gì khiến cô chịu oan ức?
“Khiết Khiết, cám ơn em đã không đồng ý.” Tô Khiết còn đang nghi ngờ, lại nghe thấy giọng nói Nguyễn Hạo Thần chậm rãi truyền vào trong tai mình.
“Anh đang nói chuyện ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn đến tìm em?” Trước giờ Tô Khiết vẫn rất thông minh, mặc dù lời anh nói lập lờ nước đôi, nhưng sau khi kết nối lại với nhau, Tô Khiết cũng hiểu rõ anh đang nói đến cái gì.
“Ừ, cám ơn em không đồng ý bọn họ.” Nguyễn Hạo Thần vẫn không ngẩng đầu, chỉ hôn mạnh một cái lên cổ cô, nghe ra được kích động trong giọng nói của anh, cũng nghe ra được vui mừng trong tâm trạng lúc này của anh.
“Nhưng mà, em đồng ý với bọn họ rồi.” Hai mắt Tô Khiết lóe sáng, trên mặt cũng tăng thêm nét nghi ngờ, rõ ràng lúc ấy cô đồng ý với ông cụ Nguyễn rồi.
Dựa vào tác phong của ông cụ Nguyễn, cô đồng ý, ông cụ Nguyễn không thể nào nói với Nguyễn Hạo Thần là cô không đồng ý, nói như vậy ông cụ Nguyễn cũng không có lợi ích gì.
Đã xảy ra chuyện gì?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.