Chương trước
Chương sau

Chương 1111
Trong lúc nói chuyện, cô ta dẫn Cổ Linh Linh đi ra ngoài ban công, chỉ để lại một mình Hạ Điềm Điềm đứng ngẩn ngơ ở đó.
“Nhìn tình hình thì chắc là nhà họ Nguyễn muốn liên hôn với nhà họ Cổ rồi, chuyện này sắp tới rồi đây.” Có người bắt đầu nhỏ giọng bàn tán.
“Trước giờ cậu ba Nguyễn đều không mê gái, nhiều năm nay cậu Thần chẳng có người phụ nữ nào cả, không ngờ bây giờ lại thích Cổ Doanh Doanh?”
“Cổ Doanh Doanh có tiếng dịu dàng hiền thục, đoan trang đứng đắn, đúng là cô gái thích hợp để lựa chọn làm vợ, hơn nữa không thể xem thường thực lực của nhà họ Cổ được, cậu ba Nguyễn lựa chọn Cổ Doanh Doanh cũng là chuyện hợp tình hợp lý.”
“Cũng đúng, với điều kiện của cậu ba Nguyễn, các cô gái bình thường cũng không dám trèo cao, cũng chỉ có gia thế của Cổ Doanh Doanh mới xứng với anh ấy thôi.”
Rõ ràng danh tiếng của Cổ Doanh Doanh không tệ, bởi thế mọi người đều đánh giá cao liên hôn giữa nhà họ Cổ và nhà họ Nguyễn.
“Chỉ có điều, nếu đã là thế thì không biết sẽ có bao nhiêu cô gái đau buồn tuyệt vọng nữa.” Có người nói nửa thật nửa giả: “Làm gì có cô gái nào trong thành phố A không muốn cưới cậu Thần chứ?”
“Đúng rồi, sao tối nay không thấy cậu Thần đến thế?”
Rốt cuộc cũng có người phát hiện ra vấn đề: “Theo lý mà nói với quan hệ giữa nhà họ Nguyễn và nhà họ Đường, cậu ba Nguyễn nên đến chứ chỉ?”
“Cậu chẳng biết gì hết, bây giờ cậu ba Nguyễn đã có chốn về rồi, chắc chắn cố tình né tránh để làm vui lòng cô Cổ đấy, vốn dĩ nhà họ Đường tổ chức tiệc là để chọn chồng cho con gái nhà bọn họ, dù gì cậu ba Nguyễn cũng ưu tú như thế, nếu như anh ấy đến đây vào tối hôm nay, lỡ bị cô chiêu nhà họ Đường thích thì phải làm sao đây?” Có người bắt đầu phân tích đến là rõ ràng mạch lạc.
Tô Khiết hơi mím môi, sợ bị cô thích à? Không tốt sao?
“Nghe cậu nói kìa, cô Cổ kém hơn cô Đường nhiều kia mà?” Có người lập tức phản bác ngay.
“Cậu không hiểu đâu, cô Đường và cô Cổ không cùng một mẫu người, chắc hẳn cậu ba Nguyễn thích mẫu người như cô Cổ, điều đó chứng tỏ rằng cậu ba Nguyễn chỉ một một dạ với cô Cổ mà thôi.”
“Lẽ nào tôi mời cậu ba đến mà cậu ba lại bảo là không có hứng, còn nói ai có hứng thì đi, hóa ra cậu ba đã có chốn về rồi.” Không biết Đường Lăng đã đứng bên cạnh Tô Khiết từ lúc nào, anh ta khẽ lắc đầu, gương mặt có vẻ tiếc nuối.
Tiểu Thất nhanh chóng ngẩng đầu liếc nhìn Đường Lăng, đôi môi anh ta co rút, anh cả muốn kiếm truyện hả?
Rốt cuộc anh cả xấu tính như thế từ bao giờ?
Nghe Đường Lăng nói thế, mí mắt Tô Khiết giật giật trong vô thức, e là người này sợ thiên hạ không đủ loạn?
Rõ ràng bà cụ Đường đang tức giận vì chuyện này kia mà.
“Ai thèm cậu ta đến, đi dặn dò người hầu, nếu sau này thấy người của nhà họ Nguyễn đến đây thì đóng cửa ngay lập tức, nhất là Nguyễn Hạo Thần.” Quả nhiên bà cụ Đường lập tức nổi nóng bồi thêm một câu.
Tô Khiết nghe bà cụ Đường nói thế, suýt nữa cô đã sặc nước miếng, nếu thấy Nguyễn Hạo Thần đến thì lập tức đóng cửa ngay? Sao chuyện này lại trở nên nghiêm trọng như thế chứ.
Có điều theo ý của Đường Lăng, rõ ràng tối nay Nguyễn Hạo Thần sẽ không đến.
Thật ra anh ta có đến hay không cũng có gì đâu? Anh ta không có hứng đến đây, ai lại thèm anh ta đến kia chứ.
Trong lòng anh ta đã có cô Cổ, một lòng một dạ, muốn tránh hiềm nghi, đó là chuyện của anh ta, không liên quan gì đến cô cả.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.