Chương trước
Chương sau

Chương 1046
“Tôi chỉ là một tài xế nhỏ bé, không có địa vị gì, lần này là cô Đường đây nói có văn kiện cơ mật muốn đưa cho tôi, tôi nghĩ đây là một cơ hội tốt để thể hiện trước mặt đại nhân Minh Thuần, vì vậy nên đã đồng ý, tôi không nói dối, không tin mấy người có thể đi điều tra thân phận của tôi, phòng làm việc có rất nhiều người đều quen biết tôi.” Rõ ràng, lời này đã có người dạy anh ta từ trước, vậy nên cũng chứng minh nhà họ Cố đã sắp xếp chu toàn mọi thứ.
“Anh là tài xế? Lái xe bao lâu rồi?” Tô Khiết đột nhiên hỏi một câu.
“Mấy năm rồi.” Tên đó do dự một lúc, trả lời có chút cẩn thận.
“Mấy năm nay anh vẫn luôn lái xe cho tổ chức Chính Hòa?” Tô Khiết lại làm như tùy tiện hỏi một câu.
“Đúng vậy.” Anh ta gật đầu, nhưng cũng cúi đầu thấp hơn, không dám nhìn Tô Khiết.
“Anh đang nói dối, lòng bàn tay anh toàn là vết chai, ngón cái và ngón trỏ của anh là nhìn thấy rõ ràng nhất. Tên ngón tay cái và ngón trỏ của anh có vết mực nhỏ không dễ nhìn thấy, trong móng tay anh có mùn gỗ, tuy đã cố ý rửa sạch sẽ, nhưng vẫn còn sót lại. Trên đầu anh cũng dính ít mùn gỗ, chỗ đó là gội cũng không gội sạch được, vì vậy, anh không phải tài xế, anh là thợ mộc.” Tô Khiết lại lên tiếng một lần nữa, giọng nói rõ ràng thấp đi vài phần.
Cô nói xong, cơ thể tên gián điệp kia lập tức trở nên run rẩy, có điều vẫn cứng rắn nói: “Cô nói nhăng nói cuội.”
“Trên người anh có mùi hoa cây chim câu, cây này chỉ có núi Lãnh Tử mới có. Mùi hoa chim câu trên người anh rất rõ, chắc chắn không phải mới có một hai ngày nay, vì vậy, anh đã ở lâu trên núi Lãnh Tử…” Tô Khiết khẽ mỉm cười, giọng nói rất nhẹ nhàng, lại khiến người khác không cách nào để chất vấn.
“Không, không phải, cô ta nói bừa đó.” Tên kia vẫn đang già mồm, nhưng giọng nói rõ ràng là thấp đi vài phần.
“Thợ mộc trên núi Lãnh Tử chắc không nhiều, tuy núi Lãnh Tử tuy hẻo lánh, ít người cư trú, nhưng anh là thợ mộc, chắc sẽ có nhiều người nhận ra anh, vậy nên đi hỏi thử là biết rõ rồi.” Lúc Tô Khiết nói lời này, cố ý nhìn sang phía Cố Nam, đôi môi khẽ cong lên.
Không thể không nói, Cố Nam tìm ra người này đúng là tốn không ít tâm tư, núi Lãnh Tử vô cùng hẻo lánh, không nhiều người sống ở đó, thậm chí nhiều người còn ở trái phép, vì vậy điều tra chắc chắn cũng rất khó khăn.
Người này có thân hình mạnh khỏe, làn da trắng ngần, trừ vết chai trên tay, những nơi khác cũng xem như là da thịt mềm mịn, không giống với người làm nông trong núi sâu.
Nếu như không điều tra ra được thân phận của người này, vậy thì càng khó chứng minh sự trong sạch của cô.
Hơn nữa, thân phận giả mà nhà họ Cố sắp xếp cho người này chắc chắn cũng vô cùng hoàn hảo.
Kế hoạch của nhà họ Cố quả thực rất tinh tế, chỉ tiếc là gặp phải cô.
Tên gian tế kia mềm nhũn người dưới đất, không có cách nào để phản kháng.
Sắc mặt Cố Nam trở nên hoảng loạn hơn nhiều.
Đường Vân Thành lại ngây ra tại chỗ, ánh mắt nhìn Tô Khiết rõ ràng là có chút kinh ngạc, xem ra cô nhóc này cũng không chỉ biết ăn rồi ngủ, ngủ rồi ăn mà cũng vô cùng tài giỏi!!
“Đi điều tra, lập tức đi điều tra, tra rõ thân phận của tên này.” Ông cụ Lý phản ứng lại, luôn miệng ra lệnh, lúc nhìn Tô Khiết một lần nữa, ánh mắt đã có chút thay đổi.
Cô nhóc này không tệ, có chút bản lĩnh.
Thật ra, hoàn toàn không cần đi điều tra, thái độ lúc này của tên gián điệp đã đủ để chứng minh mọi thứ rồi.
Hơn nữa, những người ở đây đều là những người thông minh, những đặc điểm ban nãy mà Tô Khiết nói, bọn họ cũng đều nhìn ra rồi.
Lúc này, người nhà họ Cố không một ai lên tiếng, tông trưởng Cung cũng im lặng không nói một lời.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.