Chương trước
Chương sau

Chương 1033
Sao Tô Khiết lại không nghe ra hàm ý của Đường Lăng chứ, cô khẽ mím môi, không nói gì.
Tô Khiết vừa cúp điện thoại Đường Lăng, thì Nguyễn Hạo Thần đã gọi tới ngay.
Tô Khiết sửng sốt một lát, rồi bắt máy ngay.
“Tình hình sao rồi?” Nguyễn Hạo Thần thấy điện thoại được bắt máy nhanh như vậy thì không khỏi ngẩn người.
“Rất tệ, vụ án rất khó giải quyết.” Tô Khiết cũng không che giấu điều gì với anh, mặc dù đây là chuyện nhà họ Đường, có thể nói là vụ án khá bí mật, nhưng cô cảm thấy mình không cần che giấu Nguyễn Hạo Thần.
“Em có cần anh giúp gì không?” Mắt Nguyễn Hạo Thần nhanh chóng lóe lên, giọng điệu của cô làm anh đau lòng, nhưng anh lại cảm thấy rất đặc biệt.
“Cần.” Tô Khiết vốn đang nghĩ, nếu có chuyện gì thì cô có thể nhờ anh giúp, nên đồng ý rất tự nhiên.
Nhưng đầu bên kia, Nguyễn Hạo Thần lại sửng sốt ngay, cô đồng ý để anh giúp cô ư?
Cô không còn vội vã rũ sạch quan hệ với anh nữa rồi.
Sao anh cảm thấy hình như cô đã thay đổi rồi, thái độ cô đối với anh bỗng tốt hơn rất nhiều.
Cô không còn bài xích, trốn tránh anh như trước nữa.
“Thúy Nhi, cháu về rồi à?” Đúng lúc này Phạm My quay về, thấy cửa phòng không khóa thì biết Tô Khiết đã quay về, bởi vì Đường Vân Thành chắc chắn sẽ không quay về vào giờ này.
“Vâng, cháu về rồi.” Tô Khiết nhanh chóng đáp lại.
“Thúy Nhi?” Lúc nãy giọng nói Phạm My hơi lớn, nên Nguyễn Hạo Thần cũng nghe thấy rất rõ.
“Đường Thúy Nhi.” Tô Khiết khẽ nói ra một cái tên.
“Tại sao lại mang họ Đường?” Nguyễn Hạo Thần bỗng hiểu rõ có lẽ đây là cái tên cô tạm thời sử dụng, nhưng anh hơi bất mãn với họ Đường.
“Họ Đường không tốt à? Cùng một nhà với Đường Lăng, vậy thì anh không cần phải suốt ngày lo lắng em bị anh ta lừa gạt.” Tô Khiết nghe giọng điệu buồn bực anh thì khẽ cười, rồi đáp lại một câu nửa đùa nửa thật.
Nguyễn Hạo Thần: “…” Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Cô nói vậy là sao?
Cô đang giải thích với anh là cô sẽ không thích Đường Lăng, nên bảo anh đừng lo lắng ư?
Anh nhận ra hình như cô vợ nhà anh thật sự thông suốt rồi.
“Em, không sao chứ?” Nhưng cô càng như vậy càng làm Nguyễn Hạo Thần cảm thấy không chân thực, hơn nữa trong lòng còn hơi bất an.
“Em còn chuyện phải làm ngay, cúp máy trước nhé!” Tô Khiết không khỏi mỉm cười, vì Phạm My đã đi tới đây, nên cô phải cúp máy.
Nguyễn Hạo Thần nhìn điện thoại đã bị ngắt máy, một lúc sau vẫn chưa phản ứng lại.
“Thúy Nhi, đây là trái cây bác mới mua về, cháu ăn thử xem có ngon không?” Phạm My đi tới trước mặt Tô Khiết rồi đặt trái cây trong tay tới trước mặt cô.
“Vâng.” Tô Khiết khẽ đáp lại, rồi nhìn bà mỉm cười.
“Bác vốn định mang trái cây qua cho cháu, không ngờ cháu đã về rồi, vậy cũng tốt, bằng không để bác mang trái cây qua cho cháu, nói không chừng còn bị người nào đó thấy chướng mắt nữa.” Tất nhiên người nào đó mà Phạm My ám chỉ là Đường Vân Thành.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.