Chương trước
Chương sau

Chương 802
Trong thành phố A, bình thường anh sẽ liên lạc với Thạch và Cố Ngũ, còn cách thức liên lạc với cấp dưới anh lại chẳng có.
Bây giờ có thể Thạch và Cố Ngũ đều dưới mỏ khoáng, điện thoại cũng không gọi được.
Không thể không nói tất cả mọi thứ đều trùng hợp, có thể có vài chuyện thật sự là ý trời.
Nguyễn Hạo Thần thâm híp sâu một hơi, bây giờ cách xa cô ấy, không nhìn thấy cô ấy, rốt cuộc anh vẫn không tài nào yên tâm.
May mà chỉ còn mấy tiếng đồng hồ nữa là trời sáng rồi, đợi đến khi trời sáng, anh có thể hỏa táng thi thể Nguyễn Chí.
Vào giây phút này rốt cuộc Nguyễn Hạo Thần đã hiểu cái gì gọi là ngày dài như năm, cái gì gọi là nóng lòng về nhà.
Ở nước C, trời vẫn còn chưa sáng, Nguyễn Hạo Thần đã gọi người đem thi thể đi hỏa táng.
Sau khi giao hết tất cả mọi chuyện cho tiểu Lục Tử, anh bèn lên máy bay tư nhân về lại thành phố A.
Nước C và thành phố A chênh lệch thời gian, anh rời khỏi nước C vào lúc này, lúc hạ cánh ở thành phố A là mười giờ trưa.
Nguyễn Hạo Thần tính toán thời gian, khoảng chừng bảy giờ sáng ở thành phố A, anh lại gọi cho Tô Khiết, bởi vì anh biết anh không có ở nhà, lúc không dằn vặt cô thì cô sẽ dậy rất sớm.
Nhưng mà điện thoại của Tô Khiết vẫn không liên lạc được, ánh mắt Nguyễn Hạo Thần toát ra vẻ lo lắng và sốt ruột.
Anh lại gọi điện cho thư ký Lưu, thư ký Lưu vẫn không bắt máy, bởi vì thư ký Lưu uống quá nhiều rượu nên đến bây giờ vẫn còn chưa tỉnh dậy.
Nguyễn Hạo Thần ngôi máy bay tư nhân, vốn dĩ anh định đích thân đem tro cốt của Nguyễn Chí vê nhà rồi mới sang thành phố A.
Nhưng mà điện thoại của Tô Khiết mãi vẫn không liên lạc được, điện thoại của thư ký Lưu cũng không có ai nghe, anh quyết định về thẳng thành phố A, anh phải gặp được cô, chỉ khi gặp được cô thì anh mới cảm thấy yên tâm.
Vào lúc mười giờ, rốt cuộc máy bay cũng đến thành phố A.
Từ tám giờ đến mười giờ, Nguyễn Hạo Thần liên tục gọi điện cho Tô Khiết, cũng liên tục gọi điện cho thư ký Lưu nhưng vẫn không gọi được.
Sau khi Nguyễn Hạo Thần quay về thành phố A, anh đi thẳng đến biệt thự, bởi vì không liên lạc được với Tô Khiết, anh cũng không biết phải tìm Tô Khiết ở đâu, bởi thế anh chỉ có thể về nhà để xem mình hên hay xui.
Lúc đến biệt thự, Nguyễn Hạo Thần nhanh chóng mở cửa ra, xông thẳng lên tầng hai, anh đi đến phòng của Tô Khiết trước, phòng của Tô Khiết đang đóng, giờ phút đó trong lòng anh mong đợi biết bao vào khoảnh khắc anh đẩy cửa phòng ra là có thể thấy cô đang yên tĩnh ngủ trên giường.
Nhưng giấc mơ cuối cùng cũng chỉ là giấc mơ, Nguyễn Hạo Thần đẩy cửa phòng ra, phát hiện trong phòng trống rỗng, không có ai cả, anh lại tìm hết cả căn phòng một lượt, cũng không thấy cô đâu.
Rất rõ ràng là cô không ở nhà.
Mỗi lần không gọi được điện thoại cho cô, anh liên không biết đi đâu để tìm cô, loại cảm giác này thật sự rất tệ, rất tồi tệ.
Nguyễn Hạo Thần bước xuống lầu, đôi mắt khẽ híp lại, nhanh chóng quét một vòng xung quanh, phát hiện bố cục trong phòng giống với lúc anh rời khỏi, không có chút thay đổi nào, trong bếp cũng như vậy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.