Chương trước
Chương sau

Chương 468
Bây giờ sao Tô Khiết lại có thời gian gọi điện cho co, hơn nữa giọng nói của cô ấy rất bình thường, giống như không có chuyện gì xảy ra cả vậy.
Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra thế này? Không giống với phong cách của tổng giám đốc Lý chút nào!
“Tổng giám đốc Lý đã ký hợp đồng rồi, cô qua đây cầm đi.” Đương nhiên Tô Khiết cũng nhận ra được vẻ ngỡ ngàng trong giọng nói của cô ta, trong lòng cô thâm cười lạnh, có điêu vẫn giả vờ như không biết gì cả, giọng nói vẫn bình tĩnh như thường, không có chút gì lạ thường.
“Tổng giám đốc Lý đã ký hợp đồng rồi à?” Lưu Cầm lại thấy kinh ngạc thêm một lần nữa, lân này cô ta còn chấn động hươn.
Tổng giám đốc Lý rất háo sắc, lần nào ký hợp đồng cũng phải cố ý chèn ép, không kiểm được lợi ích gì thì sẽ không ký.
Để ký hợp đồng một tuần, vì sự nghiệp, cô ta không thể không đồng ý với tổng giám đốc Lý, lần đó cô bị ông ta dày vò suốt cả một đêm, thảm thiết đến nỗi không nỡ nhìn, lúc ấy cô ta còn tưởng mình đã sắp chết rồi kia chứ.
Cũng bởi vì lần đấy, cô ta bị đau suốt cả tuần.
Cô ta thật sự cảm thấy sợ hãi nên hợp đồng lần này mới kéo dài đến bây giờ.
Nghe Tô Khiết nói đã ký tên xong rồi, mặc dù cô ta cảm thấy hết sức bất ngờ, nhưng vẫn không khỏi mừng rỡ:”Tôi sẽ đến ngay.”
Lưu Cầm cúp máy, Lưu Cầm còn muốn gọi điện thoại cho tổng giám đốc Lý để gọi hỏi cho rõ ràng, nhưng ông ta lại cúp máy mất.
Trong lòng Lưu Cầm vẫn còn cảm thấy hơi nghỉ ngờ, bởi vì đây không phải là tác phong của tổng giám đốc Lý.
Nhưng một người ngốc nghếch, khờ khạo như Tô Khiết không thể lừa cô được.
Có lẽ hôm nay tổng giám đốc Lý không sử dụng những thủ đoạn tàn khốc để dày vò Tô Khiết, mà chỉ phát tiết một cách bình thường mà thôi.
Nếu như chỉ làm bằng cách bình thường thì nhiêu đấy thời gian đã dư dả cho tổng giám đốc Lý làm rồi.
Nghĩ đến đây, Lưu Cầm cảm thấy rất yên tâm.
Những chuyện khác không quan trọng, quan trọng là đã ký được hợp đồng rồi.
Mặc dù hôm nay Tô Khiết đã ký hợp đông với tổng giám đốc Lý, nhưng mà chắc chắn vẫn sẽ tính vào thành tích của cô ta, Tô Khiết ngu ngốc như vậy, khờ khao như vậy, cô hoàn toàn có thể không chia một chút lợi ích nào cho Tô Khiết.
Hôm nay cô ta kiếm được hời to rồi.
Lưu Cầm càng nghĩ càng thấy vui, rõ ràng bước chân cũng trở nên nhẹ nhõm hơn nhiêu, vốn dĩ cô ta chưa đi được bao xa nên có thể trở về Danh Tước nhanh chóng.
Sau khi cúp máy, Tô Khiết luôn im lặng ngồi chờ trong phòng, nghe thấy tiếng bước chân vê gần phía mình, cánh cửa phòng được mở ra, khóe môi cô nhếch lên, nở nụ cười. Đến nhanh thật!
“Lần này có kịch hay để xem rồi.” Trong phòng riêng của Nguyễn Hạo Thần, không biết là ai đột nhiên thốt lên câu này.
Mọi người đều nhìn chằm chằm vào màn hình giám sát, xem rất tập trung, thậm chí còn thấy hơi căng thẳng, nên chẳng có ai trả lời, nhưng tất thảy mọi người đều đồng ý với câu nói ban nãy.
Sắp có kịch hay để xem rồi.
Mặc dù tổng giám đốc Lý hết sức háo sắc, nhưng dù gì ông ta cũng là người bị lợi dụng, còn Lưu Câm mới là kẻ đã lên kế hoạch, mới là tên đầu sỏ.
Nên…
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.