Anh ta nghĩ, chuyện tiếp theo chắc chắn sẽ rất đặc sắc.
Nguyễn Hạo Thần đứng đó, hai mắt nhìn chằm chằm Tô Khiết trên mà hình, chưa nhúc nhích, cũng không lên tiếng, chỉ là trong mắt ẩn ẩn cảm giác phức tạp.
Phải, phức tạp, tâm trạng của anh lúc mày rất phức tạp, phức tạp đến bản thân anh cũng không hình dung ra được.
Trong phòng bao 008, tổng giám đốc Lý đối với nụ cười của Tô Khiết, trong lòng cực kỳ đắc ý, cô gái xấu xí này khá biết điều, hơn nữa ông ta cảm thấy cô gái này cười lên trông khá đẹp, xem ra hôm nay thật sự gặp may rồi.
“Cảnh đêm ngắn ngủi, không bằng chúng ta…” Tống giám đốc Lý nhìn nụ cười trên mặt của Tô Khiết, trong lòng ngứa ngáy, càng thêm vội vàng.
“Tống giám đốc Lý, không bằng, tôi cho ông xem vài thứ trước?” Khóe môi của Tô Khiết cong lên, nụ cười nhàn nhạt trên gương mặt trông cực kỳ thiện lương ngây thơ.
“Cô ta muốn làm gì? Cô ta muốn làm gì? Lúc này rồi còn muốn cho tên háo sắc nhìn thứ gì?” Cậu năm Tào rất sốt ruột, lại vì bất mãn đối với Tô Khiết, cho nên lúc này nhìn Tô Khiết thế nào vũng không thuận mắt. thật ra, lúc này tất cả mọi người trong phòng, bao gồm Đường Lăng và Nguyễn Hạo Thần đều muốn biết Tô Khiết lúc này muốn cho Tổng giám đốc Lý nhìn cái gì.
Sắc mặt lúc này của Nguyễn Hạo Thần rõ ràng có chút u ám, mặc dù biết lúc này cô đang giả bộ, nhung nhìn thấy cô cười với người đàn ông khác, trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cam-qua-ba-dao/307777/chuong-455.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.