“Anh ấy sao lại vê rồi?” Từ sau chuyện hôm đó, Nguyễn Hạo Thần không có gặp Đường Lăng, cộng thêm vừa rồi bị Tô Khiết cúp máy, cho nên ngữ khí rất không tốt.
“Á?” Cậu năm Tào ngây ra, có chút không hiểu ra sao:”Vậy anh ba anh có đến hay không?”
“Ừm” Nghĩ đến Tô Khiết không ở nhà, anh tóm lại không thể một mình về được, cho nên bèn không được.
Anh cũng biết, Tô Khiết là vì chuyện anh ép cô đến công ty mà tức giận với anh, nếu cô đã muốn chơi thì tùy cô chơi đi.
Lấy năng lực của cô, anh cũng không lo cô sẽ bị người ta ức hiếp.
Ngay cả anh cũng bị cô làm cho tức gần chết, ai có thể ức hiếp được cô chứ.
Khi Nguyễn Hạo Thần đến Danh Tước, Đường Lăng đã ở trong phòng, nhưng Nguyễn Hạo Thần không có chào hỏi.
Những người khác tuy cảm thấy kỳ lạ, nhưng chuyện anh cả với anh ba, bọn họ trước giờ không dám hỏi nhiều.
Sau đó, khi cậu năm Tào bước vào nhìn thấy Nguyễn Hạo Thần thì hơi sửng sốt, sau đó thấp giọng nói:”Anh ba, em vừa rồi hình như nhìn thấy Tô Khiết, cô ấy đi cùng một người đàn ông đến phòng bao số 008.”
Mắt của Nguyễn Hạo Thần bỗng chốc híp lại, cô cùng một người đàn ông đi vào phòng bao?
Đàn ông? Là đàn ông nào? Cô thật biết dụ ong dẫn bướm cho anh!
Cậu năm Tào thấy sắc mặt của Nguyễn Hạo Thần tối sầm lại thì nhanh chóng bổ sung một câu:”Có điều, đi cùng bọn họ còn có một cô gái khác.”
Nguyễn Hạo Thần lạnh lùng liếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cam-qua-ba-dao/307775/chuong-453.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.