“Anh ở đâu? Em lập tức qua đó.” Tô Khiết cảm thấy trong tình huống này, cô cân phải chủ động một chút, nếu không mâu thuẫn sẽ thăng cấp thêm một lân nữa mất.
Dưới tình hình nay, thông minh như cô, đương nhiên là không thể lấy cứng chọi cứng với Nguyễn Hạo Thần rồi, chuyện hồi nãy cũng thật sự là rất dễ khiến người ta hiểu lầm, chuyện xảy ra quá đột ngột, cô không có ngờ tới, cho nên cô nên giải thích rõ ràng đàng hoàng với Nguyễn Hạo Thần.
“Bên ngoài khách sạn.” Nguyễn Hạo Thần cuối cùng cũng lên tiếng, chỉ là thanh âm thật sự là rất lạnh, rất lạnh.
Tô Khiết không dám có chút rê rà nào, dùng tốc độ nhanh nhất chạy ra ngoài khách sạn, hoàn toàn không có quan tâm đến Dụ Vỹ Phi vừa mới bò lên hồ bơi, toàn thân ướt sũng.
Nếu như không phải Dụ Vỹ Phi đột nhiên phát điên thì cũng sẽ không có chuyện như vậy, Dụ Vỹ Phi quả nhiên là một tên nguy hiểm.
Tô Khiết chạy ra khỏi khách sạn thì nhìn thấy xe của Nguyễn Hạo Thần ngừng ở bên ngoài cửa, cô liền dùng tốc độ nhanh hơn chạy tới đó, lên xe.
Tô Khiết còn chưa ngôi vững thì đôi con ngươi lạnh lùng của Nguyễn Hạo Thần đã quét đến rồi:”Dụ Vỹ Phi đẹp trai, thanh xuân phơi phới, sức sống dồi dào, tỏa năng và tràn đầy năng lượng, hửm?”
Thư ký Lưu ngồi trên ghế lái cật lực nhịn lắm mới không có ho ra, Tổng giám đốc nhà anh hỏi câu này đúng thật là…anh cảm thấy Tổng giám đốc nhà anh rất là ấu trĩ!
Tô Khiết sững
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cam-qua-ba-dao/307765/chuong-443.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.