Nhìn thấy anh ta như vậy, đôi con ngươi Tô Khiết khẽ lập loè, xem ra anh ta thật sự có biết, nếu như thật sự là như vậy, chuyện này chỉ e là có phiền phức rồi.
Là ai?” Khoé môi Tô Khiết khẽ mím lại, vẫn nhịn không được mà hỏi một câu, cô muốn biết người đàn ông đó là ai, sau khi xác định được người đàn ông đó là ai rồi, cô mới có thể xác định nên ứng đối thế nào.
Chỉ mong người đàn ông đó không phải loại người quá khó đối phó, nhưng những chuyện của năm đó cô đến bây giờ vẫn còn nhớ rất rõ, người đàn ông năm đó rất nguy hiểm, cũng rất đáng sợ!
Tô Khiết âm thầm thở ra một hơi, trong lòng đột nhiên có một loại dự cảm không tốt lắm!
Muốn biết.” Dụ Vỹ Phi nhìn cô, khoé mắt hoa đào nhướng lên, ý cười càng thêm đắc ý.
Tô Khiết không nói chuyện, chỉ nhàn nhạt mà nhìn anh ta một cái, cái ánh mắt đó rất dửng dưng, nhưng lại giống như là một cây băng xuyên qua, lạnh lẽo mà thấu xương!
Dụ Vỹ Phi nhìn ánh mắt của cô, đáy lòng chợt run lên, ánh mắt này của cô thật đáng sợ, anh ta lớn như vậy rồi, là lần đầu tiên nhìn thấy một ánh mắt đáng sợ như vậy.
Được, được, tôi nói với cô anh ta là ai.” Đôi môi Dụ Vỹ Phi khẽ bĩu lên, cái ngữ khí đó cực kỳ không tình nguyện, anh ta không hiểu, mỗi lần rõ ràng đều là anh ta chiếm quyền chủ động, tại sao vừa mới giao tranh thôi, anh ta lại rơi xuống thế hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cam-qua-ba-dao/307754/chuong-432.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.