Đôi mắt của Đường Lăng khẽ đảo, nhìn về phía anh, cười cười: “Không phải.”
Chuyện gì nên làm thì anh sẽ làm, chuyện gì nên giúp giấu đi thì anh chắc chắn sẽ giúp giấu đi, nhưng mà anh không thể lừa gạt anh em của mình, người kia là mình đã đưa đến cửa, cho nên cũng thật sự không thể trách được anh.
Nguyễn Hạo Thần cũng cười: “Nói như vậy thì anh ta ở thành phố A, mà trước mắt là ở trung tâm thương mại Ngân Long.”
Lời nói này của anh không phải là nghi vấn, mà là hoàn toàn khẳng định.
“Anh ta” trong lời nói của Nguyễn Hạo Thần là đang chỉ ai, trong lòng của hai người bọn họ đều biết rõ.
Khóe môi của Đường Lăng hơi cong lên, không nói gì cả, giữ im lặng, nhưng mà trầm mặc có đôi khi chẳng khác nào là ngầm thừa nhận.
Nguyễn Hạo Thần là người khôn khéo cỡ nào, sao anh có thể không rõ được: “Được, em sẽ để cho anh ta vào được mà ra không được.”
Người kia vậy mà lại tự đưa mình đến cửa, vậy thì không thể trách anh được!
Bắt được người đàn ông ở sau lưng của Tô Khiết, anh muốn chứng cứ gì thì liền có cái đó!
Hai người đàn ông liếc nhau một cái, nhìn nhau rồi cười một tiếng, quả nhiên không phải là người một nhà thì không thể vào cùng một cửa, hai người này đều là hồ ly xấu bụng như nhau.
Nguyễn Hạo Thần lập tức nói chuyện điện thoại, không hề có ý che giấu ở trước mặt của Đường Lăng.
“Kiểm tra danh sách tất cả hành khách trên tất cả chuyến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cam-qua-ba-dao/307743/chuong-421.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.