Chương trước
Chương sau
Tô Khiết vẫn không thèm để ý đến anh ta, bởi vì nó hoàn toàn không cần thiết.
Chỉ là vào lúc này, Tô Khiết nhìn thấy Nguyễn Hạo Thần, cô nhìn thấy Nguyễn Hạo Thần đang đi về phía cô.
Giờ phút này, sắc mặt Nguyễn Hạo Thần âm trầm, quanh người tản ra một hơi thở lạnh lẽo mà nguy hiểm, cô thậm chí còn cảm thấy được một cỗ sát ý.
Sao Nguyễn Hạo Thần lại ở chỗ này chứ? Không phải là anh nên đến công ty xử lý công việc sao?
Hơn nữa lúc này anh đi đến đây muốn làm cái gì đây?
Con ngươi của Tô Khiết nhanh chóng lấp lóe, cô cảm giác là giờ phút này Nguyễn Hạo Thần đến đây là muốn nói cái gì, làm cái gì đó.
Nói cái gì đó, sao cô lại cảm giác được Nguyễn Hạo Thần là muốn nói chuyện kết hôn của bọn họ vậy chứ?
Có thể sao? Lúc trước bọn họ đã nói là kết hôn bí mật, Nguyễn Hạo Thần cũng không muốn công khai.
Nhưng mà sức quan sát quá mức nhạy cảm của cô nói với cô rằng, cô không hề nhìn lâm, giờ phút này Nguyễn Hạo Thần thật sự có suy nghĩ như vậy.
Trong một nháy mắt, Tô Khiết hơi kinh ngạc, cũng có chút sợ hãi, Nguyễn Hạo Thần sẽ không thật sự làm vậy đó chứ?
“Tô Khiết, tôi nói cho cô biết, ngay cả một kẻ nghèo hèn xấu xí dơ bẩn nhất cũng sẽ không đồng ý cưới một người quái dị giống như cô đâu, không tin thì cô cứ hỏi mấy người đàn ông ở đây thử xem có người đàn ông nào đồng ý cưới cô không?” Giờ phút này Dụ Vỹ Luân đã giận đến điên lên, hoàn toàn nói chuyện không hề lựa lời.
Nghe thấy lời nói của Dụ Vỹ Luân, lại nhìn thấy Nguyễn Hạo Thần đã sắp đi đến gần chỗ cô, đôi mắt của Tô Khiết hơi nhấp nháy, sau đó chủ động đi đến trước mặt của Nguyễn Hạo Thần, ngẩng đầu lên nhìn về phía anh, hơi cười khẽ: “Cậu ba Nguyễn, hẹn hò không?”

Nhìn thấy hành động của Tô Khiết, nghe thấy được lời nói của cô, tất cả mọi người đều kinh ngạc trợn mắt há hốc mồm.
Người phụ nữ này đã bị điên rồi?
Cô đây là bị Dụ Vỹ Luân mắng cho váng đầu rồi à? Vậy mà lại chạy đến trước mặt của cậu ba Nguyễn để tìm lại mặt mũi?
Quyến rũ cậu ba Nguyễn? Cô đây là muốn tự rước lấy nhục à?
Cậu ba Nguyễn nổi tiếng là người không gần với phụ nữ, hơn nữa chán ghét nhất chính là mấy người phụ nữ chủ động dán vào người, huống hồ chi là có bộ dạng này.
Trên mặt của mọi người đều mang theo mấy phần hả hê, chờ đợi tiếp theo đây cậu ba Nguyễn sẽ dìm chết người phụ nữ xấu xí không biết sống chết kia.
Dụ Vỹ Luân ngẩn người, lập tức không nhịn được mà trào phúng: “Tô Khiết, cô bị điên rồi hả? Vậy mà lại quyến rũ cậu ba Nguyễn, cô muốn tự rước lấy nhục cũng không cần làm như thế này đâu…”
Nguyễn Hạo Thần liền bị giật mình, lập tức cười khẽ, một cái tay nhanh chóng vươn ra trực tiếp nắm lấy eo của cô, kéo cô đến trước ngực của mình, sau đó nhanh chóng cúi đầu trực tiếp hôn cô.
Anh dùng hành động trực tiếp nhất để trả lời câu hỏi của cô.
Tất cả hành động này của anh lưu loát mà lại nhanh chóng, ngay cả chân chừ một chút cũng không có.
Chờ đến lúc Tô Khiết kịp phản ứng thì đã bị anh hôn rồi.
Tô Khiết hơi ngơ ngác, cô nghĩ là Nguyễn Hạo Thần sẽ phối hợp với cô, nhưng mà cô cũng không nghĩ đến Nguyễn Hạo Thần lại dứt khoát hôn cô dưới tình huống như thế này, anh liều mạng như thế này luôn hả?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.