Chương trước
Chương sau
Gọi nhầm thì cúp máy đi, sao còn nói nhiều như vậy làm gì? Không phải mẹ đã nói với con là con không được nói chuyện với người lạ sao? Con đã nói gì với anh ta vậy? Ngộ nhỡ kẻ xấu biết được thông tin của chúng ta, đến nhà chúng ta lấy trộm đồ hoặc lừa con, bắt cóc con đi lấy tiền thì làm sao? Mau cúp máy cho mẹ.” Hứa Dinh Dinh đóng vai một bà mẹ nội trợ.
À.” Đường Minh Hạo thấp giọng đáp lại, cuối cùng cúp máy.
Nguyễn Hạo Thần đang bị tiếng nói chuyện điện thoại làm cho có chút bối rối thì đã nhìn thấy điện thoại cúp máy.
Nhưng khoảnh khắc tiếp theo, đôi mắt sâu thắm của anh nheo lại từng chút một, anh cảm thấy chuyện này hình như có vấn đề!
Phù, xong rồi, xong rồi.” Nhìn thấy Đường Minh Hạo cúp điện thoại, Hứa Dinh Dinh trực tiếp ngồi phịch xuống đất, nhìn Tô Khiết: Cậu nói thử, liệu anh ấy có tin không?”
Chắc không tin đâu.” Vẻ mặt Tô Khiết có chút ngưng trọng, với sự hiểu biết của cô về Nguyễn Hạo Thần, nói dối Nguyễn Hạo Thần không đơn giản như vậy.
Vậy làm gì đây? Hạo Hạo, con có tiết lộ thông tin gì cho anh ta không?” Hứa Dinh Dinh nhanh chóng nhìn Đường Minh Hạo.
Không, hoàn toàn không, những thông tin con nói với chú ấy đều là sai sự thật, chú ấy hỏi con mẹ con là ai, con nói với chú ấy tên mẹ đỡ đầu, con thề là con không tiết lộ bất kỳ thông tin hữu ích nào.” Đường Minh Hạo xua tay liên tục, nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc rõ ràng của Tô Khiết, giọng nói càng ngày càng yếu.
Nó không sợ trời, không sợ đất, chỉ sợ mẹ giận.
Tốt rồi, tốt rồi, cho dù anh ta không tin thì cũng sẽ không có vấn đề gì quá lớn, dù sao thông tin Hạo Hạo đưa cho anh ta là sai sự thật, anh ta không thể tìm được đến đây, cũng không thể biết ai đã gọi cho anh ta.” Hứa Dinh Dinh thở phào nhẹ nhõm.
Tại sao con lại gọi cho anh ta?” Tô Khiết nhìn con trai, trong lòng đầy nghỉ hoặc, tại sao Đường Minh Hạo lại gọi cho Nguyễn Hạo Thần?

Vô tình quay nhầm ạ.” Đường Minh Hạo nhanh chóng đáp.
Tô Khiết không hỏi nữa, cô tin con trai mình.
Tuy nhiên, cô chợt nghĩ đến một điêu khủng khiếp hơn: Đường Minh Hạo, con dùng điện thoại di động của con gọi cho anh ta sao? Số điện thoại di động của con là từ nước M đấy.”
Sau khi Đường Minh Hạo trở về, do điện thoại di động không thường xuyên sử dụng, cũng không có nhiều người mà Minh Hạo muốn liên lạc, sau khi Minh Hạo trở về, phần lớn nó chỉ liên lạc với các học trưởng thông qua phần mềm mạng nên số điện thoại di động của Minh Hạo vẫn chưa được thay đổi.
Bây giờ Đường Minh Hạo dùng số điện thoại di động của nước M gọi cho Nguyễn Hạo Thần?
Như thế này, chỉ cần Nguyễn Hạo Thần kiểm tra, tất cả đều sẽ bị lộ ra ngoài.
Vốn dĩ Nguyễn Hạo Thần đã luôn nghi ngờ cô, cô đã sống ở nước M 5 năm qua, nếu Nguyễn Hạo Thần phát hiện điện thoại di động của Minh Hạo là của quốc gia M, anh chắc chắn sẽ nghi ngờ…
Hứa Dinh Dinh dường như cũng giật mình, đôi mắt nhanh chóng nhìn về phía Đường Minh Hạo.
Đây không phải là số của nước M đâu, mẹ đỡ đầu đã mua cho con số mới cách đây vài ngày.” Đường Minh Hạo cầm điện thoại lắc lắc trước mặt Tô Khiết, khuôn mặt nhỏ nhắn cuối cùng cũng nở nụ cười: Cho nên mẹ không cần phải lo lắng đâu.”
Đúng, đúng, là số mới, trước đó lúc đưa hai đứa nhỏ đi chơi, mình đã mua cho Minh Hạo một số mới để tiện liên lạc, mình nghĩ cậu không muốn người khác biết thân thận của Hạo Hạo, thế là ngay cả thẻ ID mình cũng không dùng, một người bạn của mình vừa mở một nhà kinh doanh, anh ấy đã cho mình số mà anh ấy dùng để làm việc, thế nên, cậu không cần phải lo lắng vê điều này đâu.” Hứa Dinh Dinh cũng cười, rõ ràng thở dài một hơi, vừa nãy là cô hôi hộp quên mất, vẫn là bé Hạo nhà mình thông minh lanh lợi, phản ứng nhanh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.