Chương trước
Chương sau
Sắc mặt Nguyễn Hạo Thần có chút trầm, nhưng không có nhìn về phía cô, Tô Khiết âm thầm thở phào một hơi, sau khi anh đi vào thì không có nhìn cô lấy một cái, chắc không phải đến tìm cô đâu nhỉ?
Đó là cậu ba Nguyễn? Tôi không nhìn nhầm đó chứ? Cậu ba Nguyễn vậy mà cũng đến rồi? Trời ơi, tôi sắp ngất rồi, đây là lần đầu tiên tôi được nhìn thấy cậu ba Nguyễn ở khoảng cách gần như vậy đó?
Thật sự là cậu ba Nguyễn rồi, cậu ba Nguyễn đẹp trai quá, tôi cũng sắp ngất rồi.”
Từng người phụ nữ như sắp phát điên rồi.
Sao cậu ba Nguyễn lại tới? Nhà họ Tô có thể mời được cậu ba Nguyễn sao? Hơn nữa còn là loại tiệc này nữa?” Đám đàn ông cũng cực kỳ kinh ngạc, khó mà tin được.
Nhưng người trước mắt đích thực là cậu ba Nguyễn.
Tuy đều là hào môn, nhưng hào môn và hào môn vẫn có khác biệt, bình thường những người như bọn họ là tuyệt đổi không thể nào lăn lộn vào trong giới của cậu ba Nguyễn được.
Bây giờ được nhìn thấy cậu ba Nguyễn ở trong bữa tiệc như vậy, mọi người sao mà không chấn động cho được chứ.
Cậu năm Tào trực tiếp kéo Nguyễn Hạo Thần đến ngồi ở đối diện Tô Khiết.
Tô Khiết sững sờ, cô cảm thấy lúc nãy Nguyễn Hạo Thần vốn không có muốn ngồi ở bên này, là cậu năm Tào khư khư kéo anh tới đây.
Hơn nữa tuy lúc này Nguyễn Hạo Thần ngồi ở đối diện cô, nhưng anh vẫn không có nhìn cô lấy một cái, hoàn toàn coi cô giống như là không khí.
Bọn họ là ẩn hôn, không thể để người ngoài biết, Nguyễn Hạo Thần không có nhìn cô lấy một cái, Tô Khiết đương nhiên cũng phối hợp giả vờ như hai người không quen, không có chủ động chào hỏi với anh.

Sắc mặt Nguyễn Hạo Thần hiển nhiên là càng đen hơn vài phần, cô nhân lúc anh không có ở thành phố A mà đến tham gia bữa tiệc xem mặt kết thân này, món nợ này anh còn chưa tính với cô.
Vừa nãy cô mỉm cười rạng rỡ với Dụ Vỹ Luân, bây giờ nhìn thấy anh, nhưng lại không chào hỏi đến một cái, giả vờ như không quen biết anh?
Giỏi, cô thật là giỏi!
Nguyễn Hạo Thần cuối cùng cũng ngước mắt lên nhìn Tô Khiết một cái, cái nhìn đó rất băng, rất lạnh, cái lạnh thấu tận xương cốt.
Tô Khiết khẽ sững sờ, anh đang không vui? Ừm, đích thực là không vui, điểm này thì cô có thể nhìn ra được.
Nhưng mà hình như cô không có chọc anh mà?
Anh và Mộng Nhược Đình ‘cùng đậu cùng bay’ đến nước R, hai ngày nay cô không làm chút chuyện gì sai cả, cô còn luôn giúp bọn họ giấu diếm nữa mà.
Một người đàn ông vừa nãy vốn còn định đi đến bên cạnh của Tô Khiết lập tức đứng tại chỗ, do dự không dám tiến gần đến phía trước, cho dù cậu ba Nguyễn là cố ý ngồi ở đối diện của Tô Khiết hay là vô ý, đều khiến cho anh ta phải suy nghĩ thật thận trọng.
Hơn nữa hồi nãy anh ta hình như còn cảm thấy cậu ba Nguyễn liếc nhìn anh ta một cái nữa, cái ánh mắt đó lạnh đến thấu xương, khiến người ta phát run.
Ở hiện trường có rất nhiều người muốn tiến lên trước chào hỏi, nhưng lại không dám hành động lỗ mãng, bởi vì không có ai biết tại sao cậu ba Nguyễn lại xuất hiện ở đây hết?
Đương nhiên, còn về chuyện cậu ba Nguyễn ngôi ở đối diện của Tô Khiết, mọi người đều nhận định là cậu năm Tào cưỡng ép kéo cậu ba Nguyễn qua đó, không có ai tin là cậu ba Nguyễn tự đồng ý qua đó đâu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.