“Được.” Dụ Vỹ Luân nhìn Tô Nghiên Nghiên, cuối cùng cũng không nói gì, anh biết chuyện cô ta làm, nhưng vẫn còn bênh vực Cô ta.
Thật ra anh ta cũng nhìn thấy hành động của Tô Khiết, trong lòng vừa ngạc nhiên vừa nghi ngờ, cũng muốn xem thử cô đang làm gì.
Dụ Vỹ Luân đi thẳng tới sau lưng Tô Khiết, không biết cố ý hay trùng hợp, lúc anh ta đi tới, Giám đốc Lý cũng đúng lúc rời khỏi.
“Cô đang làm gì đấy?” Dụ Vỹ Luân đứng sau lưng Tô Khiết, đột nhiên lên tiếng.
Cô quay đầu, giả vờ như vừa mới phát hiện ra anh ta, sắc mặt thay đổi mang theo mấy phần ngạc nhiên và sợ hãi, bàn tay vô thức che mặt bàn, giống như đang cố hết sức che giấu điều gì đó.
Nhìn thấy dáng vẻ của cô, ánh mắt Dụ Vỹ Luân cứng lại, cô càng như thế, anh ta càng nghi ngờ hơn, anh ta đi thẳng tới muốn xem thử cô đang che cái gì.
Anh ta muốn thấy rõ chỗ Tô Khiết che đi thì chỉ có thể đứng bên phải cô, mà phía sau anh ta đúng lúc có mấy cái ghế cao.
Độ cao và khoảng cách của ghế như thế, cho dù là ai đứng ở đây cũng sẽ tự nhiên ngồi xuống, đây vốn là thứ Tô Khiết đã sắp đặt trước.
Nhìn thấy Dụ Vỹ Luân theo bản năng muốn ngồi xuống, mắt cô hơi loé lên.
“Cậu Dụ, mời anh uống Coca.” Tô Khiết đẩy ly Coca có bỏ thuốc tới trước mặt Dụ Vỹ Luân, nở nụ cười sâu xa.
“Cô biết ly Coca này có vấn đề?” Nhìn thấy dáng vẻ của cô lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cam-qua-ba-dao/307685/chuong-345.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.