Tô Khiết hơi nhíu mày, cảm thấy không đúng lắm, nhưng cô đã đến rồi, còn là ông nội dẫn tới, cho nên cô không thể rời khỏi ngay bây giờ được.
“Khiết Khiết, bà nội Hinh của con không khoẻ lắm, ông nội dẫn bà đi nghỉ ngơi trước, con tiếp khách giúp ông nội nhé.” Ông cụ Tô vốn sắp xếp buổi tiệc gặp mặt vì Tô Khiết, ông cụ sợ mình ở đây mấy người trẻ tuổi sẽ gò bó, cho nên bèn tìm cớ rời khỏi.
Ông cụ Tô sợ mình đi rồi Tô Khiết cũng lén rời đi, cho nên cố ý bảo cô tiếp khách giúp mình.
Ông cụ nói xong, không đợi Tô Khiết từ chối đã dẫn bà cụ Hinh rời khỏi.
Tô Khiết thầm thở dài, hôm nay cô bị ông nội gài bẫy rồi ư? Vừa nhìn cảnh này đã biết ông cụ có mục đích khác.
Tuy lúc ông cụ Tô rời đi có dặn cô tiếp khách, như cô vẫn tìm một cơ hội lặng lẽ rời đi.
“Cô cả, đây là Coca của cô, ông Tô biết cô không uống rượu nên cố ý dặn dò.” Nhưng còn chưa đợi cô rời đi, một nhân viên bán hàng bưng Coca đi tới trước mặt cô.
Nhân viên phục vụ đưa Coca bị bỏ thuốc đến trước mặt Tô Khiết, dù sao cũng có tật giật mình, nên cô ta luôn cúi đầu không dám nhìn thẳng vào cô.
“Được, cảm ơn.” Tô Khiết mỉm cười, nhận lấy.
Nhân viên phục vụ thầm thở phào một hơi, vô thức đưa mắt nhìn về phía Tô Nghiên Nghiên.
Tô Nghiên Nghiên luôn lén chú ý đến Tô Khiết nhìn thấy cô nhận lấy ly Coca bị bỏ thuốc thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cam-qua-ba-dao/307683/chuong-343.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.